28 thg 11, 2010

Không đề ...

Tối 25.11.2010


Có thể đối với bạn, niềm vui, hạnh phúc là cái gì đó xa xỉ và lớn lao lắm.

Đối với tôi, hạnh phúc là khi được ai đó quan tâm đến , dù chỉ là một câu chào, một lời nói bâng quơ lúc đau ốm ...

Có thể  tình thương cũng được chia thành nhiều giai cấp, có người thừa thãi không xài hết, có người chỉ đi nhặt nhạnh những quan tâm nhỏ nhoi, mà lắm lúc cảm thấy thật hiếm hoi khó thể tìm thấy trên đời này...

Tôi  cũng đang vun đắp những giá trị nào đó của cuộc sống và mang đi chia sẻ, và cũng ước ai đó gửi đến cho mình một dấu hiệu nào đó để  biết rằng bạn cũng thích được sẻ chia ...


Thuyhang6_6

Good bye the lovely Bay ...

====


Downtown drive in San Fransisco Bay area , on the way to Golden Gate bridge

====

It's hard to say good bye to this bay area ...  I love wandering up and down the streets at pleasant Hills , love the way they built such pretty bridges, San Fransisco - Oakland Bay Bridge and the misty Golden Gate one. I didn't think one day i could walk leisurely along the red  cold and misty bridge on a dreamy day...
I love singing with my friend in the car when driving along the pacific coast. Everything's just like yesterday...

Still thinking of the precious moment  when i was there
Missing you, my dear friends, miss the lovely bay, too ...

















 San Fransisco-Oakland Bay bridge
 ( opened for traffic on November 12, 1936, six months before Golden Gate Bridge )
  
San Fransisco-Oakland Bay bridge
 


San Fransisco-Oakland Bay bridge



Golden Gate Bridge
   

  



 

Amazing misty Golden Gate Bridge inspiring me to create this entry . Thanks Hau :)
( This photo by Nguyễn Lập Hậu)

Bay area viewed from Golden Gate Bridge


On the way from Pleasant Hills  to San Fransisco international airport ...
====


Good bye San Fransisco



Good bye the lovely bay. See you someday...


26 thg 11, 2010

Friend ...























====

This world has plenty of indifference, thus any of your cares for friends is worth much more thousands times than its real value ...

Thuyhang6_6

====

25 thg 11, 2010

True friendship – Dolphin and Dog

There's nothing on the earth to be prized more than true friendship ...

====

>

====

Thanksgiving Day

====


Thanksgiving Day is a harvest festival celebrated primarily in the United States and Canada. Traditionally, it has been a time to give thanks for a bountiful harvest. While it may have been religious in origin, Thanksgiving is now primarily identified as a secular holiday. It is sometimes casually referred to as Turkey Day.


In Canada, Thanksgiving Day is celebrated on the second Monday in October, which is Columbus Day in the United States. In the United States, it falls on the fourth Thursday of November.


The precise historical origin of the holiday is disputed. Although Americans commonly believe that the first Thanksgiving happened in 1621 at Plymouth, Massachusetts, there is strong evidence for earlier celebrations in Canada (1578) and by Spanish explorers in Florida (1565).


Thanksgiving Day is also celebrated in Leiden, in the Netherlands. A different holiday which uses the same name is celebrated at a similar time of year in the island of Grenada.


(Extracted from internet)

=====

HAPPY THANKSGIVING TO  MY DEAR FRIENDS ^_^



=====

Thuyhang6_6

24 thg 11, 2010

Niệm khúc cuối ...

My cousin sang this song happily in his second wedding party.

He married a girl in California last year according to the arrangement of his father and step mother, but got divorced after three months. He has quitted emigrating to USA to follow his real love ...

I think his song is really meaningful to his circumstance ...

====

Một nửa bài thơ ...

Ngày mới có niềm vui  khi được anh Khoai Tây tặng một nửa  bài thơ ...

====

11.23.2010

kỳ diệu...

{Tặng Thúy Hằng & Dilac}

----

Khi đám mây cao dừng trên nếp trán
Anh chợt nghe vỗ cánh chim bay
Trái thơm ngon nặng trĩu trên môi
Dòng suối lạ chẩy qua hơi thở
Bốn mùa xuân về đứng trên cơ thể
Ở giữa mầm lộc biếc và lá non
Anh đứng nghe âu yếm gọi tên em
Khi em đến nằm ngoan trên đồi cỏ
Có bỡ ngỡ là mặt trời bỡ ngỡ
Có xôn xao là núi lớn xôn xao
Cánh tay anh, anh đã dặn nằm im
Đôi mắt anh đã trở thành tinh tú
Đứng thật xa để canh chừng giấc ngủ
Đứng thật cao như ngọn hải đăng
Anh canh chừng con thuyền lạ đi ngang
Sẽ chở em về quê hương thần thoại
Cả mái tóc đã thành rừng lo ngại
Mỗi chân tơ có mong nhớ xanh um
Khi môi anh nặng trĩu trái thơm ngon
Khi em đến mang theo dòng nhựa ngọt
Huyết quản thành sông chở linh hồn lá biếc
Cánh tay là cầu mang thương mến qua sông
Anh nghe thơ thức dậy tuổi mười lăm
Anh nghe em bước vào thơ sáng lạn
Em chớ hỏi: sóng đi trên biển lớn
Cớ làm sao thành nhã nhạc dâng lên
Cớ làm sao muôn tinh tú trong đêm
Bỗng rung động khi em cười rất nhẹ...

Nguyên Sa

23 thg 11, 2010

New Day ....

Ngày mới thật bình yên và hạnh phúc khi nhận ra ai là người luôn bên ta :x

====



====

Watching people pass opportunities so fast

Render questions in my child-like mind

When your answer’s standing there

Bold and rare, taken in like thin air

I tend to ask why why why

Oh my, I wanna feel like a New Day



Figures on the street

Tell misfortunes of the not so sweet

And yet, your effort avoids their plea

You can show and tell and unveil the locket of a man’s wealth

but hard to share your dignity

Oh my I wanna feel like it’s a new day (x2)



Oh my, I wanna feel like it’s a new day (x2)

Accomplished time can say more than any word in life conveys

And you will sooner meet your plans

But echoing your past through examples and your love will last

To the white tape, take my hand.

Oh my, I wanna feel like it’s a new day



====

22 thg 11, 2010

Bien m'embrasser - Julio Iglesias



====

Bien m'embrasser - Ngọc lan





Viens m'embrasser...

Avant de t'en aller ce soir, viens m'embrasser.

On ne va plus se voir mais on n'est pas fâchés...

Viens m'embrasser!



Viens m'embrasser...

Dis toi qu'entre nous deux ça ne va rien changer.

Ta décision est prise et tu vas me quitter...

Viens m'embrasser!



Toi qui t'en vas,

oublie que je suis triste; oublie et souris-moi;

fais-moi revivre encore un peu de ce temps-là

où tu venais te jeter dans mes bras.



Toi qui t'en vas,

essaie de m'inventer encore un peu de toi,

essaie de faire semblant d'avoir besoin de moi...

Viens m'embrasser pour la dernière fois!



Viens m'embrasser!

C'est toi qui vas partir, alors pourquoi pleurer ?

C'est pas la fin du monde; on n'est pas les premiers

a se quitter.



Viens m'embrasser

et ne me parle plus du mal que tu me fais.

Avec le temps tu sais tout durait s'arrenger...

Viens m'embrasser!



Toi qui t'en vas,

oublie que je suis triste; oublie et souris-moi;

fais-moi revivre encore un peu de ce temps-là

où tu venais te jeter dans mes bras.



Toi qui t'en vas,

essaie de m'inventer encore un peu de toi,

essaie de faire semblant d'avoir besoin de moi...

Viens m'embrasser pour la dernière fois !

Cách làm chè chuối chưng



































====



















Bột báng (Tapioca pearl )

 Nguyên liệu : (cho 6 người ăn)

1,5 k chuối sứ chín mùi ( nếu nấu chuối không chín, sẽ bị chát)
1kg dừa khô xay sẵn
300g – 400g đường cát tuỳ theo người thích ăn ngọt hay lạt, ăn lạnh hay nóng
100 g bột báng ngâm nuớc lạnh cho nở
100g lạc rang giã nhỏ pha thêm ¼ thìa café muối
Va ni 2 ống

Cách làm:

Chuối bóc vỏ và chỉ , xắt lát dày 2 cm ướp với 300 đường trong 1giờ

Dừa khô xay cho nước ấm vào vắt lấy nước cốt đặc khoảng 1/2lít

Vắt lần thứ hai lấy nước cốt loãng khoảng 1 lít 5 – 2 lít ( tuỳ theo người thích ăn lỏng hay đặc)

Đun sôi nước cốt dừa loãng, cho chuối ướp vào và khoảng 1/4 thìa cà phê muối nấu khoảng 40’ ( nuớc ngập qua khỏi chuối khoảng 3cm là vừa , nếu không ngập phải cho thêm nuớc lã vào) . Khi chuối chín, nước chỉ còn vừa ngập chuối.

Cho bột báng vào nấu thêm 15’

Khi chuối đã chín và bột báng đã mềm, cho tiếp nước cốt dừa đặc vào khoảng 3’, lấy nồi ra khỏi bếp, cho va ni vào

Múc ra bát , cho lạc rang vào.


Thuý Hằng

(Viết theo yêu cầu của bé Trái Đào - Orange County )

21 thg 11, 2010

Surrender – Celine Dion

'Cause I'd surrender everything
To feel the chance, to live again
I reach to you
I know you can feel it too
We'd make it through

-----

You're the reason I go on ...

=====



There's so much life
I've left to live
And this fire's burning still

When I watch you look at me
I think I could find a will
To stand for every dream
And forsake this solid ground
And give up this fear within
Of what would happen if they ever knew
I'm in love with you

'Cause I'd surrender everything
To feel the chance, to live again
I reach to you
I know you can feel it too
We'd make it through

A thousand dreams I still believe
I'd make you give them all to me
I'd hold you in my arms and never let go
I surrender

I know
I can't survive another night away from you
You're the reason I go on
And now I need to live the truth

Right now, there's no better time
From this fear, I will break free
And I'll live again with love
And no they can't take that away from me
And they will see... yeah

(I'd surrender everything)
To feel the chance, to live again
I reach to you
I know you can feel it too
We'd make it through

A thousand dreams I still believe
I'll make you give them all to me
I'll hold you in my arms and never let go
I surrender

Every night's gettin' longer
And this fire is getting stronger baby
I'll swallow my pride
And I'll be alive
Can't you hear my call?
I surrender all...

(I'll surrender everything)
(To feel the chance, to live again)
I reach to you
I know you can feel it too
We'll make it through

A thousand dreams I still believe
I'll make you give them all to me
I'll hold you in my arms and never let go
I surrender

Right here, right now
I'd give my life to live again
I'll break free
Take me, my everything

I surrender all to you
(Right now)
Right now
(I'd give my life to live again)
I'd give my life
(I'll break free, Take me)
Take me, take me
(my everything)
My everything

(I surrender all to you, right now)
Right now
(I'd give my life to live again)
I'd give my life to you baby
I'll break free, yeah free

19 thg 11, 2010

Đ ê m …


















====

Thời khắc là mông mênh
Cho nghĩ suy bất tận
Không vội vã, lo toan
Dẩu còn hay đã mất...


Những nỗi buồn không tên
Ngược xuôi đời chênh vênh
Thả buồm xuôi theo gió
Cuốn di những muộn phiền…


Đêm dài, đêm lặng yên,
Đêm mãi là bạn hiền …


Thuyhang6_6


















====

Tôi đang lắng nghe– TCS
Khánh Ly hát


18 thg 11, 2010

Nàng rẽ trái ...















Mùa đông năm ấy đặc biệt giá lạnh, cả thành phố chìm trong biển mưa phùn. Trong không khí mờ mịt, không ánh mặt trời, một nỗi buồn tiếc mơ hồ thường xâm chiếm tâm hồn khách bộ hành đi dưới những hàng cây khẳng khiu dọc phố.


Ngày mùng 6 tháng 10,, trời hửng nắng.

Cô sống trong một căn phòng trên toà chung cư cũ kỹ phía ngoại ô thành phố. Mỗi khi ra phố, bất kể đi đâu cô cũng giữ thói quen ra đến cửa, liền rẽ trái.
Anh sống trong một căn phòng trên toà chung cư cũ kỹ phía ngoại ô thành phố. Mỗi khi ra phố, bất kể đi đâu anh cũng giữ thói quen ra đến cửa, liền rẽ phải.













2


Ngày 15 tháng 10, mặt trời bị che lấp sau những đám mây chất ngất, ánh sáng trong những căn phòng cũng chập chờn.

Họ từ trước đến nay chưa từng gặp nhau.


Ngày 28 tháng 10, , trời hửng nắng.

Dạo gần đây anh sống chật vật. Đôi khi buổi tối, anh đến những quán ăn thượng lưu trong thành phố kéo đàn, kiếm thêm chút thu nhập ít ỏi.


Ngày 7 tháng 11, , trời u ám ẩm ướt.

Có một nỗi buồn nhẹ nhàng len tới mỗi khi mùa đông quay trở lại. Những lúc không luyện đàn, anh thích lang thang ngoài phố, lượn qua công viên thành phố chơi cùng đàn bồ câu, có khi ngồi lại đó cả chiều.


Ngày 11 tháng 11,, buổi chiều, gió bắt đầu trở từng cơn lạnh lùng.

Có lần anh cảm thấy tâm hồn rã rời, trống trải.


Ngày 19 tháng 11, , mặt trời mùa đông ngả xuống những cái bóng thật dài, thật dài.

Cô vẫn quen chân rẽ trái, anh vẫn quen chân rẽ phải, họ chưa từng gặp nhau trong đời.


Ngày 23 tháng 11, , ngày thật ngắn, chưa đến 5h chiều, trời đã tối.

Cô đang dịch một tiểu thuyết buồn, cuốn sách khiến cô cảm thấy thế giới quanh tràn một màu xám ảm đạm.


Ngày 2 tháng 12,, những đám mây đồ sộ chất ngất phương xa chậm chạp kéo tới bầu trời thành phố.


Những khi không làm việc, cô thích vào thành phố tìm một quán cà phê, tản bộ trên phố, nhìn dòng người qua lại, hay ngồi xuống trò chuyện cùng con mèo hoang trên vỉa hè.


Ngày 10 tháng 12, , mặt trời ló ra.


Trong phòng đầy hơi nước. Có khoảnh khắc cô đơn nhìn mình trong gương, cô đột nhiên cảm nhận dư vị cả một cõi người.


Ngày 17 tháng 12,, trời hửng nắng.

Cô vẫn quen chân rẽ trái, anh vẫn quen chân rẽ phải, họ chưa từng gặp nhau trong đời.


Ngày 20 tháng 12,, hình như trời sắp mưa.

Họ cũng như hàng nghìn vạn người trong thành phố ấy, cả đời sống bên nhau, nhưng cả đời sẽ không bao giờ gặp được nhau... Tuy nhiên, cuộc đời đôi lúc cũng có bao nhiêu tình cờ. Một ngày, hai đường thẳng song song đã cắt nhau...

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
3


Ngày 22 tháng 12, , mặt trời ngượng nghịu ló ra, những đám mây đen dầy đặc giấu mình trên đỉnh núi xa xa.

Hôm đó, họ đã gặp nhau bên đài phun nước giữa công viên.
Họ giống như những người yêu đã thất lạc nhau nhiều năm trong đời.
Mùa đông vì sao không còn buồn bã cô đơn?
Anh ở bên cô trong suốt một buổi chiều hạnh phúc và ngọt ngào.
Lúc hoàng hôn, trời chợt đổ một cơn mưa dữ dội.
Họ vội vã ghi số điện thoại của nhau, rồi vội vàng chia tay trong cơn mưa.
Anh, theo thói quen, lại chạy bổ về bên phải...
Cô, theo thói quen, cũng vội vã chạy về bên trái...
Cơn mưa làm họ lạnh buốt và ướt đẫm, nhưng trái tim cả hai nóng bừng lên vì hạnh phúc.
Đêm ấy, cả anh và cô đều thao thức... Mưa, từng giọt, từng giọt rả rích rơi suốt đêm dài...
Nhưng... cuộc sống cũng ẩn giấu bao nhiêu bất ngờ, buồn rầu...
Con diều gió ta từng nắm trong tay bỗng một hôm đứt dây giữa trời....


Ngày 23 tháng 12, , gió lạnh đột ngột tràn vào lòng thành phố, nhiệt độ buổi sáng tụt xuống rất thấp.

Những tờ giấy nhỏ bé ướt sũng ghi số điện thoại chiều mưa qua đã nhoè hết chữ.

4

Ngày 24 tháng 12,, mưa rơi không ngớt trong suốt đêm Giáng sinh.


Cô ở lì trong nhà vì sợ sẽ bỏ lỡ một cuộc điện thoại từ...
Anh chằm chằm nhìn nét chữ số nhoè nhoẹt mờ mịt, với những cuộc gọi nhầm số bất tận...
Tình yêu.... đang ở đâu?


Ngày 31 tháng 12, , trời lạnh như cắt, giá rét quẩn quanh trong căn phòng, mưa vẫn tiếp tục rơi rả rích....

Anh và cô đều thao thức đến rã rời trong những căn phòng... Từ trong radio vọng tới tiếng nói cười náo nức của đám đông tụ tập trên quảng trường trước toà nhà thị chính, đếm ngược theo từng giây còn lại của năm cũ. Thế là một năm lại đã qua đi.


Ngày 5 tháng 1,, buổi chiều đưa tới từng cơn gió lạnh như châm vào da thịt.

Giá rét lại tràn về quanh đây...


Ngày 12 tháng 1, , cuối cùng trời cũng hửng lên, ánh mặt trời lấp ló, nhưng nhiệt độ lại hạ xuống thấp...


Thành phố thay đổi quá nhanh khiến con người phải kinh ngạc. Bồn phun nước trong công viên đã biến thành công trường xây dựng cầu vượt cao tốc.


Ngày 1 tháng 2, , trời ấm lên, dù còn đầy hơi giá.

Anh đầy hy vọng, nhủ thầm có lẽ giống như một tình huống trong phim, tại một góc ngoặt đầu phố, hay trong quán cà phê ngoài công viên kia, anh sẽ gặp lại được cô.


Ngày 14 tháng 2,, đêm của Lễ tình nhân Valentine, những ngôi sao thưa thớt sáng trên trời đêm.

Trên con phố lạnh lùng cô đơn, khi những bóng đèn nhiều màu mắc quanh vòm cây khô cuối phố vui vẻ sáng lên, cô đã không kìm được lòng mình, bật khóc.


Ngày 25 tháng 2,, những lớp mây mỏng tang bao phủ bầu trời một màu xám, mông lung như khói.

Cô vẫn quen chân rẽ trái, anh vẫn quen chân rẽ phải.


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
5


Ngày 28 tháng 2, , hoa đỗ quyên bên đường nở rộ, nghe nói trong núi, hoa anh đào cũng đã mở cánh rồi.

Ngày nối ngày lặng lẽ.
Họ chưa từng gặp lại nhau.


Ngày 9 tháng 3, , không khí tràn ngập hương thơm cỏ non, mùa xuân đến thật rồi.

Họ vẫn đi về giữa dòng người lặng lẽ, nhớ vô cùng buổi chiều gặp gỡ ngắn ngủi song tràn ngập hạnh phúc ấy.


Ngày 23 tháng 3,, cuối ngày trời ấm hơn, buổi tối, trăng lên trong veo giữa đám sao lấp lánh.

Giữa thành phố vừa quen vừa lạ, anh và cô tìm kiếm vô vọng hình bóng vừa xa xôi vừa gần gũi của nhau.


Ngày 30 tháng 3,, mùa mưa đã đến.

Những cơn mưa làm cô nhớ tới anh.
"Sao cô ấy có thể biến mất không dấu vết trong thành phố như thế?", anh tự nhủ.


Ngày 13 tháng 4,, mưa ngớt.

Xa xa, chim bồ câu lượn vòng bay trên bầu trời thành phố. Anh cũng muốn bay được như đàn chim kia để tìm tới bên cô

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Ngày 9 tháng 5, , bầu trời hoàng hôn ửng màu cánh hoa hồng, chuyển dần thành màu xanh thăm thẳm của ngọc bích.

Cô thích ngồi một mình trầm tư, ở một góc thành phố trên cao.


Ngày 18 tháng 5,, chiều tối, gió nam thổi tới nhè nhè. Mặt trời đỏ lừ chậm rãi trôi xuống chân trời... Mùa hạ đến gần.

Sao những ngọn nến chấp chới trong đêm cứ khiến người ta hoài nhớ, nhớ một cách trống trải?


Ngày 9 tháng 6, , từng đám mây lớn nặng nề chất đống, bất động giữa không trung.

Trong lòng có nỗi niềm gì vô cớ, cô buồn bã ngoái nhìn nỗi cô đơn của mình.


Ngày 20 tháng 7, , đêm sau cơn giông, ánh trăng vô cùng rạng rỡ.


Thành phố như một mê cung khổng lồ, không nghe được tiếng gọi, không tìm ra phương hướng.


Ngày 19 tháng 8,, đêm trước cơn giông, những tầng mây trôi vùn vụt.

Họ oán trách thành phố với bầu không khí ngầu đục, những ngả đường vỡ vụn, những ngã tư đèn đỏ quá lâu, những chuyến xe bus hay bỏ bến.


Ngày 31 tháng 8,, một chú ong mật bay lạc vào phòng anh, đập cánh mù quáng trước lớp cửa kính trong veo.

"Anh vẫn còn trong thành phố này chứ? Hay anh đã rời đi từ rất lâu?"

 
 
 
 
 
 
 
 
 

7


Ngày 30 tháng 11,, nửa khuya, ánh trăng xanh xao, lạnh lẽo soi một góc sân thượng chung cư.

Họ đều nhận được từ tay cùng một ông bưu tá, lá thư của bạn thân nơi phương xa.


Ngày 6 tháng 12,, trời rét căm căm.

Họ ở gần nhau đến thế, mà sao lại xa nhau vời vợi?


Ngày 17 tháng 12, , lại một ngày không thấy ánh mặt trời, không thấy trăng, không thấy tinh tú.

Thành phố giống một nhà tù khổng lồ không tường bao quanh, làm con người cảm thấy ngạt thở, rã rời...


Ngày 22 tháng 12,, mưa phùn rơi như vĩnh viễn không ngưng nữa.


Cô quyết định chia tay thành phố hoang vu này.
Anh quyết định du lịch đến một thành phố đầy nắng ấm.


Ngày 23 tháng 12,, tuyết bắt đầu rơi, thành phố đã bao nhiêu năm nay không hề có tuyết rơi.

Anh, theo thói quen, ra khỏi cửa là rẽ phải.
Cô, theo thói quen, ra khỏi cửa là rẽ trái.
Tuyết rơi lẳng lặng trên phố.
Ở bến xe bus trên quảng trường trước khu chung cư, anh bất chợt nhìn thấy...
Ở bến xe bus trên quảng trường trước khu chung cư, cô cũng bất chợt nhìn thấy...


Ngày 24 tháng 12,, tuyết rơi dày đặc, chuyến xe bus đi về phía tiếng hát Giáng sinh an lành đang vọng tới.

Nhưng hai hành khách ở lại.


Ngày 31 tháng 12, , tuyết ngừng rơi, trời ấm.


Trên quảng trường trước toà thị chính, người ta chen chúc trong biển người điên cuồng vui sướng, hò reo đếm theo từng giây đổ ngược của năm cũ cho đến 0 giờ 0 phút 0 giây. Người ta ôm chặt nhau trong giây phút hạnh phúc của một mùa xuân mới.



Ngày 6 tháng 3, trời hanh nắng, mây lơ đãng trên tầng không.

Hai căn phòng cô đơn trên khu chung cư cũ kỹ ở ngoại ô được mở sang nhau. Mây bay trên những bức tường hoa.


Và cuối cùng, mùa xuân rồi cũng sang...

(ST)

Này em có nhớ - TCS




Này em có nhớ -  Khánh ly

Chúa đã bỏ loài người

Phật đã bỏ loài người

Này em xin cứ phụ người.

Này em xin cứ phụ tôi,

Đời sống quanh đây có vạn lời mời,

Đời sống quanh đây tiếng người mừng gọi em vào.

Đời đã quen với những kiếp xa nhau.



Chúa đã bỏ loài người

Phật đã bỏ loài người

Này em xin cứu một người.

Này em hãy đến tìm tôi

Vì những con sông đã cạn nguồn rồi,

Vì gió đêm nay hát lời tù tội quanh đời

Về cùng tôi đứng bên âu lo này.



Chúa đã bỏ loài người

Phật đã bỏ loài người,

Này em có nhớ cuộc đời.

Này em có biết loài người.

Này em có nhớ gì tôi.

====

17 thg 11, 2010

Con đường hạnh phúc ...


=====

Con đường hạnh phúc - Minh Tiến ( Thùy Chi hát)
Photo : Nguyễn Doãn Quang

-----

Người yêu ơi, hãy nói con đường anh sẽ qua
và em sẽ chờ

và em sẽ đợi

dù cho gió mưa giăng kín khiến em ko tìm được thấy đường anh

và để em lạc trog đêm tối tăm.



Này người yêu ơi, có biết em buồn em lẻ loi

Đường đi quá nhiều rồi, mà sao vẫn mịt mờ

mà sao vẫn ko tìm thấy

lối ra con đường hạnh phúc đời em

giờ em đã biết con đường đó chính là anh.



DK

Người yêu ơi, xin anh đừng đi quá vội

chờ em nhé anh

rồi ta sẽ cùng sánh đôi

người yêu dấu hỡi, anh mãi là mặt trời

gạt đi bóng tối, sáng soi trong cuộc đời em


người yêu dấu hỡi

dẫu cho muôn ngàn sau, em mãi đợi

vì em biết rằng, con đườg hạnh phúc, là anh



này người yêu ơi

có biết em buồn em lẻ loi

đường đi quá nhiều rồi, mà sao vẫn mịt mờ

mà sao vẫn ko tìm thấy lối ra con đườg hhạnh phúc đời em

giờ em đã biết con đường đó chính là anh



người yêu ơi

xin anh đừng đi quá vội

chờ em nhé anh

rồi ta sẽ cùng sánh đôi




người yêu dấu hỡi, anh mãi là mặt trời

gạt đi bóng tối, sáng soi trog cuộc đời em

người yêu dấu hỡi dẫu cho muôn ngàn sau em mãi đợi

vì em biết rằng, con đườg hạnh phúc là anh !

====

16 thg 11, 2010

^^ Little Penguin goes shopping ^^

Chàng trai nhút nhát ...

-----

Năm học lớp 10...



Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói: “Cảm ơn anh!” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao!?


Năm học lớp 11...


Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng bộ phim của Drew Barrymore và ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói: “Cảm ơn anh!” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao!?


Năm cuối cấp...


Vào một ngày trước đêm khiêu vũ dạ hội mãn khóa, em bước đến tủ đựng đồ của tôi. “Bạn nhảy của em bị ốm”, em nói, “Anh ấy sẽ không khỏe sớm được và em không có ai để nhảy cùng. Năm lớp 7, chúng mình đã hứa với nhau là nếu cả hai đứa đều không có bạn nhảy, chúng mình sẽ đi cùng nhau như NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT”. Và chúng tôi đã làm như thế. Vào đêm dạ hội, sau khi tiệc tan, tôi đứng ở bậc tam cấp trước cửa phòng em. Tôi chăm chú nhìn em khi em mỉm cười và nhìn bóng tôi trong đôi mắt lấp lánh của em. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không nghĩ về tôi như thế và tôi biết điều đó. Rồi sau, em nói: “Em đã có giờ phút vui vẻ nhất, cảm ơn anh!” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao!?


Ngày tốt nghiệp...


Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìn hình dáng tuyệt vời của em nổi lên như một thiên thần trên sân khấu khi nhận bằng tốt nghiệp. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Trước khi mọi người trở về nhà, em tiến về phía tôi trong áo khoác và mũ, khóc khi tôi ôm em. Rồi sau, nhấc đầu lên khỏi vai tôi, em nói: “Anh là BẠN TỐT NHẤT của em, cảm ơn anh!” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao!?


Vài năm sau...


... Cô bé ấy đang làm lễ kết hôn. Tôi nhìn em khi em nói: “Tôi hứa” và bắt đầu một cuộc sống mới, với một người đàn ông khác. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Nhưng trước khi lên xe đi, em đến gần tôi và nói: “Anh đã đến, cảm ơn anh!” và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao!?


Lễ tang...


...Đã nhiều năm trôi qua, tôi nhìn xuống chiếc quan tài chứa bên trong cô bé đã từng là BẠN TỐT NHẤT của mình. Trong buổi lễ, người ta đã tìm thấy quyển nhật ký của em trong suốt những năm trung học. Và đây là những gì em viết: “Tôi chăm chú nhìn anh và ước gì anh là của tôi nhưng anh không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Tôi ước anh nói với tôi rằng anh yêu tôi. Tôi ước mình cũng có thể làm được điều đó… Tôi chỉ nghĩ một mình và khóc... Em chỉ muốn nói với anh 8 chữ trong 3 từ thôi... Vậy mà đến giờ em cũng chưa làm nổi...”


Bạn sẽ làm gì nếu là nhân vật chính trong câu chuyện trên?


8 chữ trong 3 từ??? Đó là gì mà khó nói đến thế


=====

Bé mơ gì ấy nhỉ...


Photo : Bí

=====

Nụ cười tinh khôi thế
Bé mơ gì ấy nhỉ..

Mơ dạo chơi công viên
Cùng Bố Mẹ vây quanh
Mơ bóng xanh bóng đỏ
Mơ cánh diều no gió

Mơ mắt hiền long lanh
Vòng tay Mẹ yên lành…

Mơ ... không còn một mình ...

Thuyhang6_6

-----


Con trai Hà Nội...



-----


Con Trai Hà Nội
Như mưa nắng Hà thành
Lúc nắng quái … đẫm mồ hôi
Lúc mưa dầm dề không dứt
Sau cơn mưa là ngày nắng ấm
Chênh vênh…
như những ngày hè…



*****


Con trai Hà Nội …
Như mùa thu … lá bay
Lang thang không định hướng…
Lá cứ rơi , chẳng mong ngày chạm đất
Gửi một chút tình theo gió, lửng lơ...



*****


Con trai Hà Nội …
Lãng đãng như chiều Đông
Im lìm sau ô cửa
Lòng có chút âm u nên lặng thinh không nói
Nơi góc khuất tâm hồn vẫn đợm chút hương xưa…



*****


Con trai Hà Nội …
Ngày đi hoang, tối thoáng mộng mơ
Thích sưu tập nỗi đau, những gì đơn lẻ…
Chất chứa niềm riêng nơi khu vuờn quạnh quẻ…
Thích nỗi buồn không nguồn cội, vu vơ



*****


Con trai Hà Nội…
Có mùa xuân trong lời hát ru
Có vị ngọt mùi cốm xanh trong lời hứa
Tìm kiếm thương yêu với trái tim hoài cỗ
Từ ấy ra đi, vẫn mãi một con đường…


Thuyhang6_6

-----

13 thg 11, 2010

Khoảng cách ...

-----


Khoảng cách không phải là địa lý khác nhau
không phải là những ngọn núi cao hay hai đầu vực thẳm
chẳng phải là đại dương mênh mông xa tít tắp …
Khoảng cách là sự tự tôn quá lớn, là lòng tự trọng quá nhiều


là vòng lẩn quẩn của những nghĩ suy không trùng lắp với nhau
là ranh giới giữa những thói quen cố chấp
là sự lặng im không biết bao giờ kết thúc
là khi người với người thiếu độ lượng, vị tha


Khoảng cách là khi mình chỉ nghĩ cho ta …


thuyhang6_6


-----


Secret journey...

Last midnight i was sinking into the silent lonely darkness of the night with the melody of “secret journey” , listening to my old stream of life - my childhood - flowing as if it was only yesterday ... I heard the sound of joy and sadness, of all the belief, hope and little happiness that had just come by ... It was also my secret journey, and it's still going on along with the sun rising happily waving to me in the middle of the horizon , and you are the sun of my own ...

thuyhang6_6




Omar Akram encourages listeners to come with him on an exotic Secret Journey, an appropriate title for his new Real Music album since he grew up traveling around the world as the son of a United Nations diplomatliving in such diverse locales as France, Cuba, Afghanistan and the Czech Republic. On Omar’s third contemporary instrumental CD, strong melodies are presented within tapestry-like arrangements carefully interweaving his acoustic grand piano with acoustic guitar, violin, duduk, flute and ethnic percussion performed by a group of world-class musicians.


“I look around me and see people who are bored, restless, stagnant,” explains Akram, “and I know they often take ‘secret journeys’ in their mind as they daydream about other places they could be. The lucky ones get to take an actual trip where they escape from the pressures of their lives. They see new places and have uncommon experiences. I like to think the music on my album can serve as the soundtrack for their journey, whether it is a mental or a physical trip. Everyone needs to get away sometime.”


In addition to the title track, “Secret Journey,” all of the tunes were inspired by what might be seen or felt on a special trip. Some of the compositions capture the heritage of Omar’s Afghani ancestors (“Caravan,” “Nomadic Rhapsody,” “Gypsy Spirit”). On such a journey you might see a distant lake-like “Mirage,” a “Shimmering Star” in the night’s blue-black heavens, or a rare but beautiful “Desert Flower.” Omar says “Seven Secrets” was influenced by the ancient architectural “Seven Wonders of the World” like the Great Pyramids, but also references all the lost knowledge of past generations. “I want the music to sound multi-cultural,” explains Akram, “but not be tied to any particular country.”


Often the best trips include romance which is reflected on the new recording with “Run Away With Me,” “Passage of the Heart” (“Love can be quite a journey in itself,” says Omar) and “Whispers in the Moonlight” (“It can be shared intimacies between lovers or the sound of wind-shifting sand in the desert at night”). The album closes with the gentle piano-violin duet “Angel of Hope” because “in today’s world with all the war, famine, pollution and loneliness, everyone needs hope for a better future.”

12 thg 11, 2010

Cánh buồm đỏ thắm...

Cảm ơn bạn quí đã tặng mình quyển sách này...













-----

Cô bé một mình trên đảo xa
Cô đơn nhưng không buồn bã…
Tuổi thơ xa vòng tay mẹ
tựa vào hơi ấm của cha…

Bạn cùng hoa cỏ
bạn cùng trời mây
Bạn cùng bãi cát ngút ngàn…
bạn cùng biển xanh, xanh thẳm…

Vô tư là thế,
như chú nai con
Ngây thơ như hoa dại ven đường
tung tăng trong nắng sớm...

Cô bé xây khu vuờn mơ mộng
từ căn nhà nhỏ đơn sơ
từ những câu chuyện vu vơ
Của người cha thuỷ thủ...

Biển thân quen ôm trái tim bé nhỏ
đầy ấp yêu thương
Bãi cát dịu êm và những con đường
ru giấc ngủ bình yên, ru uớc mơ cháy bỏng…


Em mơ …một ngày kia,
nơi chân trời xanh thẳm
Có ánh hồng lấp lánh
cánh buồm xa ...
























Giữa biển xanh, cánh buổm đỏ thắm
Cùng tiếng nhạc rộn ràng
Có chàng hoàng tử hiên ngang
Tiến vào bờ, đón em  nàng công chúa nhỏ…

Cuộc đời thực hay mơ, bình yên hay sóng gió
Em vẫn hoài mong, em vẫn đợi chờ
ngóng về phương ấy… xa xăm
Ru giấc ngủ mệt nhoài trên bãi cát

----


Biển có những tiếng gọi thiêng liêng
có sợi dây vô hìnhcột chặt trái tim những người yêu biển
Cho cô bé hiền lành những viên ngọc uớc
Cho yêu thương đến miền đất đợi chờ…

Rồi một ngày, giữa những giấc mơ
Phía chân trời kia…cánh buồm yêu thương đã đến
Uớc mơ kia đã thành hiện thực
Cho em vòng tay ôm lấy nỗi khát khao

Hạnh phúc vô biên, hạnh phúc ngọt ngào…

thuyhang6_6

-----





































(Giờ bạn đã hiểu vì sao mình đã sử dụng avatar này rất lâu, phải không?)

-----

Cánh buồm đỏ thắm - Tác giả và tác phẩm

Aleksandr Grin (tiếng Nga: Александр Грин; 23 tháng 8 năm 1880 – 7 tháng 7 năm 1932) là một nhà văn Nga, được độc giả biết đến với những cuốn tiểu thuyết và truyện ngắn lãng mạn. Phần lớn những tác phẩm của ông khai thác chủ đề về biển cả, các cuộc phiêu lưu và tình yêu.

Thiên truyện “Cánh buồm đỏ thắm” chan hoà ánh mặt trời và tình người,đã được Alexandre Grin viết vào năm 1920-1921, khi ông vừa thoát khỏi cơn bệnh hiểm nghèo, đói ăn, thiếu mặc, không nhà, không cửa…Grin đã trở thành người bạn tinh thần của những ai giàu lòng mơ ước, khao khát được sống một cuộc đời đẹp đẽ do chính bàn tay mình xây đắp. Alexandre Grin đã sống một cuộc sống đầy vất vả, gian truân. Ông đã từng phải lang thang kiếm sống khắp nước, từng phải đi lính cho Nga hoàng, phảichịu tù đày. Nhưng mặc cho hoàn cảnh bên ngoài nghiệt ngã, Grin vẫn giữ trọn trong lòng mình niềm tin ở tương lai, khát vọng về một cuộc đời hạnh phúc của con người.


Một vài nhà bình luận đã nhận xét các tác phẩm của Grin là "tiểu thuyết của thiếu niên". Cũng giống như các tác giả của truyện giả tưởng nửa cuối thế kỷ 20, Grin đề cập đến những niềm mơ ước, khát vọng và cảm xúc của con người với suy nghĩ trong sáng nhất của họ. Thế giới của ông không phải là thế giới cổ tích; nó rất thường ngày với những thực tế xã hội thế kỷ 20, nhưng nó thường xuyên gây cảm giác lãng mạn và "trẻ con" nói chung. Những con người có thể là thuyền trưởng, thủy thủ, nhà khoa học, người du lịch, những quý tộc ngông cuồng, những cô gái, những tên tội phạm tao nhã, và những anh hùng thường xuyên có thực và thế giới của Grin (thường xuyên được những người yêu thích Grin gọi là Grinlandia) là một trong những thế giới hấp dẫn nhất và sống động nhất trong văn học. Một vài tiểu thuyết của ông cũng có thêm nhân tố "sự kỳ diệu", không phải là một phần cố định trong các tác phẩm, nhưng thường xuyên là phép mầu nhiệm có thể thay đổi cuộc sống của những người may mắn nhận được nó.
  

-----

Vào những năm gần đây, số lượng các tái bản từ 100.000 đến 300.000 bản của những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông đã được bán hết ngay sau khi được xuất bản. Ở Sankt-Peterburg hiện nay có câu lạc bộ những người hâm mộ được đặt tên theo tác phẩm của ông là "The Scarlet Sails" (Cánh buồm đỏ thắm).


Alexander Grin đã có một cuộc sống bần cùng và khó nhọc từ khi sinh ra cho đến những giây phút cuối của cuộc đời. Nhưng trong các tác phẩm của ông, người ta luôn nhận ra một thế giới xán lạn, giàu có, đầy ánh mặt trời, đầy sức sống và đã mang lại niềm vui cho hàng triệu người.


Cánh buồm đỏ thắm ( Алые паруса, 1923), một câu truyện tình yêu giản dị, có thể là tác phẩm nổi tiếng nhất của Grin. Truyện đã được dựng thành phim vào năm 1961. Có khá nhiều chuyển thể truyện tranh dựa trên nội dung tác phẩm này.


Đọc sách ở đây :