30 thg 5, 2011

Phép lạ & Đôi mắt Pleiku

 It's time Band

====

Bánh chưng và bánh tét ...



Nhân chuyện trẻ con miền Bắc thích bánh chưng , trẻ con miền Nam thích bánh tét 
...
Hôm qua mình có ghé nhà một người bạn chơi, bạn nói một câu mà mình nhớ hoài. Đó là " Có những vấn đề rất tế nhị mà khi đem ra tranh cãi thì không bao giờ có thể kết thúc được , đó là vấn đề tôn giáo và chính trị ( người theo đạo phật mà tranh cãi với ngưòi theo công giáo để xem tôn giáo nào hay hơn; hai người theo hai đảng phái khác nhau mà tranh luận để tìm ra chân lý thì quả là chuyện không tưởng); về thị hiếu thẩm mỹ, văn hóa nghệ thuật (bạn thích ca sĩ, văn sĩ, nhà thơ này nhưng tôi thì không ... ) "


Người phương Tây có câu " One's man 's meat is another man 's poison" . Nghĩa đen: " Miếng thịt của người này là chất độc của người kia" , có thể hiểu theo nghĩa bóng là " Điều mà bạn thích thú thì chưa chắc tôi đã quan tâm ", "Điều mà bên nước bạn được khuyến khích nhưng ở nước tôi là phạm pháp, v.v…


Theo mình nghĩ, khi tranh luân một vấn đề nào đó, vấn đề này chỉ có thể giải quyết khi một trong hai bên không hoàn toàn cực đoan (extremist or disapproving: someone with very strong political or religious opinions). Tranh luận là để lắng nghe và học hỏi những vấn đề của " phía bên kia" mà mình chưa biết , mục đích cuối cùng là để dung hòa hai phía và tìm ra một điểm chung để kết nối hai phía với nhau. Nếu một trong hai phía luôn cho mình là đúng, những điều mà minh nói ra luôn là chân lý thì giải pháp cuối cùng là nên kết thúc cuộc tranh luận càng sớm càng tốt ... Ngoài ra, mình cũng nghĩ rằng, trong đối thoại, vấn đề " tâm lý " là vô cùng quan trọng. Người hiểu biết vế tâm lý sẽ luôn đặt mình vào vị trí của người kia truớc khi đưa ra một ý kiến gì. Đó là lý do vì sao đa số vẫn thích lắng nghe những người hiểu biết tâm lý nói chuyên, vì vậy, nếu kiến thức mà đi kèm với sự hiểu biết về tâm lý thì sẽ "đắc nhân tâm" và sẽ không khó khăn để thành đạt cùng với sự thanh thản trong tâm hồn...


Nhiều người nghĩ rằng, khi tranh luận với một người hoàn toàn khác quan điểm với mình là một điều vô bổ, và họ cố tình né tránh nếu không muốn dẫn đến sự bất hoà có thể xảy ra. Đó là lý do vì sao càng ngày càng có nhiều nguời tập sống "ít lời" hơn để " xin hai chữ bình an". Im lặng không có nghĩa là không biết gì mà là sau khi suy nghĩ thấu đáo, cảm thấy nói điều này là làm buồn người này, là xúc phạm người kia , là vì mỗi người có lối đi riêng của họ, người có lý tưởng này, người có lý tưởng kia, với số đông người khác, lý tưởng của họ là … "không lý tưởng gì cả." Cho dù mình không đi đường ấy, mình cũng không nên đả phá họ …


Tóm lại , nếu tôi không ăn được món bánh chưng của bạn, tôi sẽ nhìn bạn ăn và mĩm cười một cách vui vẻ mà nói rằng " Trông bạn ăn ngon thật đấy, làm mình … phát thèm, hihihi…"


thuyhang6_6

2.2009

25 thg 5, 2011

Không nhảm tí nào ...

Sâu sắc và đáng yêu quá ! Ít có người nào viết note mà câu nào người đọc cũng phải dừng lại để suy nghĩ và giật mình ... Ta cũng đang rất cần gừng, bánh qui và nhiều thứ phụ gia khác đi cùng với tách trà, có thể tự ta sẽ chế ra những món phụ gia ấy, để buổi trà đạo của cuộc đời sẽ là những khoảnh khắc thật thú vị dù ngắn hay dài...

Thuyhang6_6
====
Lảm nhảm ...
Tác giả :

Bí Bo Xình Xịch
----
Dạo này có thói quen hay la cà quán xá và ngồi vẩn vơ 1 mình....có thể có người cho rằng mình khùng nhưng khùng thế đôi lúc lại thấy hay!Trưa nắng...ngồi quán trà đạo, lắng lòng lại, thấy yên bình lạ..Chỉ cách nhau vài nhịp bước nhưng không gian lặng lẽ ở đây quá đối nghịch với nhịp sống ồn ã, vội vàng ngoài kia..

Đôi điều để suy nghĩ....Trà đến...người phục vụ hăng say " biểu diễn" nghệ thuật rót trà..và họ ko quên cho tôi thưởng thức cái mùi thơm rất riêng của loại trà tôi vừa kêu..Sau đó thì..uống trà thôi!...Tách trà bé tẹo, làm cái ọt, hết trơn :

Và tôi tự hỏi rằng, có vẻ như lòng người cũng như tách trà kia, đầy đó..rồi cạn đó, lắm khi chẳng hiểu vì sao cạn nhanh đến không ngờ!Thoáng cái hết ấm trà..chế nước sôi vào, thưởng thức tiếp..Vẫn mùi thơm đó, vẫn vị trà đó, nhưng qua vài lần nước sôi thì thấy lạt đi hẳn...Lòng người có lẽ cũng vậy, qua vài biến cố, người ta " nhạt thếch" như vài lần nước dão kia vậy..Ngập ngừng cầm miếng gừng trên chiếc dĩa nhỏ ( vì tôi ko thích ăn gừng lắm)..thấy để lại thì phí quá nên cắn miếng , rồi uống vội ngụm trà, lại thấy đậm đà hơn hẳn, thấy chút j đó là lạ nơi đầu lưỡi..Lại nói về cảm nhận..Miếng gừng kia như 1 gia vị lạ, nó làm dậy mùi trà , và..hình như cuộc sống cũng thế, có ko ít lần người ta thấy chán ngán, thấy cuộc sống và mọi thứ cứ nhàn nhạt, vô vị, thì đó là lúc nên dừng lại " cắn miếng gừng" để "níu kéo" lại cái vị trà như lúc đầu..Cũng có những quán trà đạo họ sử dụng bánh qui thay vì gừng.Và lựa chọn" gia vị" là " bánh qui" hay " gừng" để tăng độ đậm đà của "trà" thì tùy vào cách cảm nhận và " gu" của người uống trà..Vỗ trán tự vấn bản thân lần nữa, có bao nhiêu người vô tình hay hữu ý làm đau nhau? ?Có khi nào họ nhận ra họ quên cái món gia vị ăn kèm?? Hay có lúc họ cứ ung dung uống cạn kiệt hết nhiều lần nước dão, và sau đó, khi những lá trà kia đã hết giá trị sử dụng thì họ ngừng ko uống nữa và kêu tính tiền!?!
....
Facebook báo có tin nhắn!

1 người lạ!Chẳng biết người ấy là ai..
..Và từ đâu đến...

Chỉ biết rằng dường như người đó đã nhìn xuyên thấu mọi vấn đề hiện tại của tôi..đã xuất hiện khi tôi thấy hụt hẫng và mất phương hướng nhất..Và người đó đã đưa ra lời khuyên đúng thời điểm nhất...Có ko ít giọt nước mắt thánh thót rơi khi tôi nghe người đó nói....Chẳng hiểu vì lí do gì..Cảm ơn Invisible man ấy nhé!...Tôi cứ nhớ mãi câu nói của bạn ấy " Sự trông cậy trì hoãn khiến lòng bị đau đớn, nhưng khi sự ước ao được thành thì giống như một cây sự sống"... Tôi hiểu mình cần phải làm gì lúc này... và tôi biết rằng "God will never abandon His children"..Cũng cám ơn những người bạn dù là thân thiết lâu năm, hay mới thân, hay chỉ là những người bạn thoáng qua...- những người đã, đang,và sẽ cho tôi không ít lời khuyên chân thành khi tôi " bỗng dưng muốn khùng "..và tôi luôn trân trọng trọng từng lời khuyên của các bạn, bởi lẽ : " Đôi khi những lời nói vô cùng bình dị lại tràn vừa khít vào khe nứt trong trái tim bạn. "Những người bạn này chính là " gừng" để tôi có thể thưởng thức tiếp" tách trà" đang dang dở của mình..

Thôi ko suy nghĩ vẩn vơ nữa..

Uống trà xong rồi..Về thôi..

..Vẫn thấy trà ngon dù ban đầu có hơi đắng :)


====

21 thg 5, 2011

Viết cho It’s time band ( phần 3)

====

Thần tượng và một thời kì tươi đẹp nhất...



























Thời kì tươi đẹp nhất của một nhóm nhạc, theo mình nghĩ thì không phải là lúc họ đã quá nổi tiếng, đã có thể mua được nhà to , xe hơi mới nhất và sống với niềm tự hào đôi khi đầy kiêu hãnh của họ, mà là lúc nhóm nhạc ấy đang còn sở hữu một tâm hồn thanh khiết, những ngày tháng cực kì vô tư vì được nói cười và gặp gỡ bạn bè tùy thích, điều lớn nhất là được hát với niềm say mê, được sống và làm theo ý mình, là chưa bước chân vào vòng lẫn quẩn của giới showbiz…

Mình nghĩ It’s time band đang ở trong thời kì ấy.

Theo dõi chặng đường của It’s time đến với các Fan Club, những người bạn hết sức thật tình của It’s time cho dù ở Sài gòn hay Hà nội, mới thấy được sự quan tâm lo lắng đầy thương yêu nhưng rất vô tư của những người bạn này dành cho It’s time. Họ gặp nhau từ sự rung động chân thât, sự đồng cảm trong âm nhạc, sự trẻ trung pha chút hài hước và nhí nhảnh thật đáng yêu; họ tìm đến nhau xuất phát từ những mối quan tâm lành mạnh, điều đáng nói là ẩn trong cách nói chuyện thật nghịch ngợm của It’s time đối với bạn bè là cách cư xử thật chính chắn hiếm thấy ở một nhóm người trẻ tuổi sớm nổi tiếng …

Cách ứng xử này gợi cho mình thật nhiều cảm xúc, những cảm xúc mà đường như đã bị chôn dấu từ lâu lắm không có cơ hội bộc lộ…


























































Lâu rồi dường như cảm giác của mình đã bị chai sạn trước hai từ “ca sĩ”, mà không biết hai từ ấy ai đã mang đến cho họ... Cùng lúc là sự thưởng thức dường như đã bị bão hòa đến bội thực, phong cách ứng xử của những ca sĩ “sao” có vẻ giả tạo và xa cách, điệu đàng và vẫn không thoát được sự "tầm thường" , cứ như trong thời kì học làm “sao “ và “ học làm người sang” của họ khiến mình nghĩ nếu những người này có thể là “sao” thì mọi người đều thậm chí “hơn cả sao “ và mọi người đều có thể là ca sĩ…

Khi thưởng thức một giọng hát hay một buổi trình diễn, mình có một sở thích không quá cầu toàn , đó là ước gì suy nghĩ của mình lúc ấy là :

“ ôi, sao họ cũng như mình mà họ làm được những điều kì diệu đến thế ! “.

“ Họ thật tự nhiên và gần gũi, dường như không có khoảng cách với khán giả, họ khiến bao người - trong đó có mình – phải nễ phục và cảm mến, nhưng họ cũng rất xa, cái khỏang cách xa xôi ấy chính là “tài năng”, cái mà họ có nhưng mình thì không hoặc rất ít, thế nên dù cho có thật gần và thân thiết, trong tim mình họ vẫn là “thần tượng”, ở đây thần tượng có nghĩa là người mà mình thật sự quý trọng …”
















































































































Đã là thần tượng thì không cần phải điệu đàng, không cần phải trao chuốc từng câu nói để lấy lòng khán giả, không cần phải “ xin” khán giả những tràng pháo tay khi khán giả thật sự chưa có cảm xúc và chưa muốn “cho” ; thần tượng thì nhìn từ góc nào cũng đẹp theo kiểu mộc mạc, lúc nhí nhố nhất cũng là lúc họ dễ thương nhất, họ cứ đi đứng, nói cười, ca hát thật tự nhiên nhưng ở những góc cạnh nào họ cũng mang đến người xem một cảm giác thật thích thú và mến phục

Mình nghĩ, tìm một thần tượng không phải là dễ dàng, càng thật khó trong một thời kì âm nhạc đầy những đảo điên này …Thế nên thời gian gần đây mình chỉ thích những bài hát cụ thể nào đó mà hiếm khi có cảm giác mến phục một ca sĩ, nhóm nhạc cụ thể nào, có chăng là những giọng hát mới được khám phá hay những giọng ca của những người không chuyên mà đầy cảm xúc …

Cho đến khi mình tìm thấy những gì đặc biệt nhất từ It’s time band, niềm tin như đã thức dậy sau một giấc ngủ rất rất dài …

Mình đã và đang theo dõi từng bước đi của it’s time, họ đang ở một thời tươi đẹp nhất trong suy nghĩ của mình …

Mong rằng thời kì ấy sẽ kéo dài, thật dài không bao giờ dứt…



































































 Mong rằng It’s time sẽ luôn là chính họ, tự do như chim trên trời, vui vẻ nói cười và ca hát đầy say mê, đôi lúc nhí nhố và thật gần gũi, và vẫn cho mình thấy một khoảng cách xa xôi về tài năng để mình có thể tin vào một điều kì diệu nhất, cho chính It’s time và cho những người bạn thân mến nhất, trong đó có mình …

20/5/2011

thuyhang6_6

Viết cho It's time band (phần 1)
http://moon-ah.blogspot.com/2011/05/viet-cho-its-time-band-phan-2.html

14 thg 5, 2011

Viết cho It's time band ( Phần 2)

 ====
 Hát như thể ngày mai không còn được hát ...

Đa số các nhóm nhạc hiện giờ ( trừ It’s time) hình như đều là sự hội tụ của những khiếm khuyết. Là khi họ biết đàn thì lại không thể hát và ngược lại, hoặc chỉ một người hát được , hoặc hát mà không thể truyền cảm xúc đến người xem. Đôi khi họ cố tình dùng tiếng đàn , tiếng trống ồn ào hoặc vũ đạo và trang phục lòe loẹt để che lấp giọng hát không lấy gì làm ấn tượng của họ…


Ngoài ra thẩm mỹ âm nhạc cũng là một vấn đề. Họ có khuynh hướng chạy theo thị hiếu của số đông, lấy số đông để khẳng định mình và vì thế đã đánh mất cái riêng của họ … Ở những nhóm nhạc này ta không thấy được đam mê âm nhạc chân chính của họ, và vì thế lòng tôn trọng của khán giả cũng ít đi…

It’s time xuất hiện như một làn gió mát tinh khiết ( cho đến thời điểm này). It’s time có những ưu điểm đặc biệt mà các band khác chưa có, đó là :

Khả năng đàn và hát của It’s time là như nhau, đầy đam mê và giàu cảm xúc …

Thẩm mỹ âm nhạc của It’s time khiến người nghe thật sự tôn trọng. Những bài hát , kể cả Anh và Việt đều được chọn lọc khá kỹ càng nhằm để phát huy hết sở trường của từng thành viên trong nhóm.

Về chuyên môn thì có vẻ như họ thừa sức tự mình làm ra những sản phẩm âm nhạc để mang đến cho người xem mà không phải lệ thuộc vào những mối quan hệ ràng buộc làm mất đi tính sáng tạo của họ ...



Các chàng trai của It’s time có bề ngoài rất chững chạc và đầy nam tính, hình thức đẹp tự nhiên không kiểu cách, một yếu tố quan trọng khi kết hợp giữa nghe và nhìn.

Chỉ cần tiếng đàn và giọng hát cùng với những gương mặt say mê đầy biểu cảm của họ cũng đã đủ thu hút người xem, và chỉ cần một chút “gu” ăn mặc khá hợp thời trang theo phong cách giản dị là đã để lại ấn tượng đẹp …

Mong sao It’s time sẽ luôn nhận rõ được thế mạnh của mình và phát huy đến mức cao nhất đồng thời vẫn giữ được phong cách riêng của mình

Chúc It’s time sẽ luôn tiến vững chắc trên con đường sự nghiệp và luôn giữ được ấn tượng ngày càng đẹp trong lòng người hâm mộ.

Thuyhang6_6

Viết cho It's time band - phần 1:
http://moon-ah.blogspot.com/2011/05/viet-cho-its-time-band-phan-1.html
Viết cho It's time band - phần 3:



 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
From Facebook :


Viết cho It's time band (phần 1)

====

Nỗi lo ...

Gần đây thấy các trang web đều đưa tin về bài hát “Cát bụi” do Mai Quốc Việt hát, mình đâm ra lo và mình cảm thấy điều lo ấy là chính đáng, và kể cả thành viên của It’s time band, bạn Đức Thảo cũng thế, có chút cảm giác buồn hơn là vui thể hiện trong status, và mình hiểu cảm giác của bạn ấy..

Điều làm cho nhiều người chú ý là khả năng biến hóa của Quốc Việt trong cùng một bài hát, nhưng thực chất thì “cái hồn” của nhóm nhạc của họ lại nằm ở chổ “sức mạnh của cả nhóm” , là ngón đàn điêu luyện của Đức Thảo và KhắcTuận, và nghệ thuật phối bè thật tuyệt vời với cả ba giọng hát biết truyền cảm xúc mạnh mẽ trong một phong cách thật tự nhiên, trẻ trung mộc mạc mà đầy ấn tượng. Các bạn đã hát với niềm say mê chất ngất thể hiện trên cả ba gương mặt trẻ trung, năng động và đầy nhiệt quyết, đầy tài năng. Thị hiếu âm nhạc của các bạn thật tinh tế, hiện đại và luôn biết chọn những ca khúc hoàn tòan hợp với chất giọng, khả năng và phong cách của mình…Theo mình thì cho đến giờ này, “ Ôi quê tôi” chính bài hát đẹp nhất và để lại nhiều cảm xúc nhất …



Sức mạnh thứ hai của nhóm là khả năng hát nhạc Anh với sự chọn lọc độc đáo , phát âm chuẩn và đầy ấn tượng. Thật tình lần đầu khi nghe cả nhóm hát bài “ Pretender”, “ Mad world “ ( riêng bài này có một chút sai , nhưng có thể sửa được ) mình có cảm giác đỡ tủi thân cho con đường tìm kiếm một cánh cửa để hòa nhập vào nền âm nhạc quốc tế, trước mắt là một chỗ đứng dẫu có khiêm tốn trong MTV châu Á, là cảm giác có một chút hi vọng , bên cạnh hi vọng vào Uyên Linh khi nghe bạn ấy hát “ Tell him “ . Nghe It’s time band hát nhạc Anh mình thấy một không khí ngọt ngào, êm ái , đầy tự tin như có một thời tiếng đàn , tiếng hát của anh em “ The moffatts” đã lan tỏa khắp thế giới …





Nỗi lo của mình là ở chỗ dòng nhạc mà các bạn chọn ( thật đúng sở thích của mình ) chưa hẳn là dòng nhạc mà đông đảo người nghe nhạc ưa thích. Cụ thể là những nơi nhóm biểu diễn hiện nay mình nghĩ số khán giả cũng khiêm tốn . Tuy nhiên niềm vui vẫn là ở chỗ “được hát cho những người thích nghe mình hát, thích dòng nhạc mà mình yêu mến, như thế là hạnh phúc lắm rồi” …

Vì thế mình nghĩ có lẽ các bạn cũng đừng quá chủ quan, quá mong chờ vào một sự ủng hộ lâu dài với đông đảo người xem . Và vì thế nếu số fan lên xuống bất thường các bạn cũng đừng quá lo lắng nhé, vì như mình đã nói ở trên “niềm vui vẫn là ở chỗ được hát cho những người thích nghe mình hát, thích dòng nhạc mà mình yêu mến, như thế là hạnh phúc lắm rồi “

Mình thật sự quý các bạn vô cùng. Mong các bạn hãy bình tĩnh trước “sự thay đổi bất thường” này. Mong bạn Quốc Việt sẽ luôn gắn bó với nhóm và tiến lên dần một cách vững chắc . Mình cũng mong các bạn sẽ cho ra đời thêm nhiều những bản cover khá hoàn hảo để dần dần chinh phục người nghe và người xem nhé'

Mình rất yêu quý các bạn. Các bạn chính là tài sản quý báu của đất nước mình. Mong các bạn sẽ luôn giữ phong cách mộc mạc trẻ trung, tự tin mà không màu mè, không kiêu kỳ, để mãi mãi là hình ảnh đẹp nhất trong lòng những khán giả trung thành của các bạn.

Thuyhang6_6



Viết cho It's time band (phần 2)
http://moon-ah.blogspot.com/2011/05/viet-cho-its-time-band-phan-2.html
Viết cho It's time band (phần 3)
From Facebook :

10 thg 5, 2011

Thế giới quanh em…

Khi buồn, em đã tìm một giai điệu đầy tâm trạng để thấy mình trong đó, rồi lại tìm những âm thanh hồn nhiên để thoát ra khỏi nỗi buồn ấy, để bước vào ngày mới với những gì tinh khôi nhất có thể…

Em còn có cả một thế giới của học trò lứa tuổi  hai mươi để hòa mình vào và thật sự sống cuộc sống ấy. Dạy học là chia sẻ kiến thức và vốn sống bằng cả sự hiểu biết và cảm thông, và điều ấy không thể làm được nếu em không hiểu được học trò của mình nghĩ gì, thích gì,  như một người chị hết sức thân thiết, để khi gặp những vấp ngã trên đường đời , cô là một trong số ít người mà học trò muốn tâm sự, muốn được chia sẻ…

Em sẽ giúp học trò thấy rằng con đường đời là không hề bằng phẳng, nhưng không bao giờ là con đường màu xám với những bi quan không lối thoát … Và em phải lấy cuộc sống của mình để chứng minh điều ấy …

Em sẽ không bao giờ được sự lắng nghe đầy yêu thương, tôn trọng pha lẫn với sự thích thú từ phía học trò nếu em có những suy nghĩ khô cằn, những áp đặt riêng tư của mình vào học trò, nhất là những sở thích, những thị hiếu trong từng bộ môn nghệ thuật mà có lúc thầy trò cùng chia sẻ. Tuổi hai mươi vẫn là tuổi hai mươi, hãy để các em sống với lứa tuổi của mình, với những âm thanh có chút sôi động nhưng không hời hợt, những bước nhảy vui như những chú chim non bay đi tìm thức ăn và những buối sớm mai, ríu ra ríu rít... những nụ cười ánh lên như mặt trời buổi sớm, không phải dấu che, chẳng chút ngại ngần…

Em là thế đó, với một tuổi thơ bị đánh rơi trong nghèo khó, em có nỗi buồn riêng những lúc không còn ai để nghĩ đến hay bị lãng quên trong sự thờ ơ của những người em quí mến, còn lại em vẫn thích mình được sống trong khoảng trời của lứa tuổi hồn nhiên ấy, và em không có ý định mang nỗi buồn của mình để nhuộm xám một thế giới trong sáng đầy tiếng cười đang vây quanh em…

Thế nên đừng ai bắt em cứ phải trung thành với chỉ một dòng nhạc duy nhất nào đó, cứ phải dìm mình trong nỗi buồn, mà sự chia sẻ của ai đó hãy còn xa thật xa ...

thuyhang6_6

7 thg 5, 2011

Muôn Trùng Biển ơi ...




















Biển ơi!
Có người im lặng, có người vui đùa
Là tại sao? Là tại sao?
Có người im lặng, có người vui đùa, giữa cuộc vui
Biển ơi!
Gió mùa đang về mang nặng câu thề
Sóng đùa suốt mùa
Sóng đùa biển khơi à.. à.. ơi em đùa đùa chơi à.. ơi
Bờ xa có người im lặng. Biển ơi!

Có tình vui đùa, có tình ơ hờ là tại sao?
Là tại sao có tình ân cần
Có tình không tình giữa vực sâu
Biển ơi!
Cát mòn thân rồi. Gió mòn thân rồi
Gió mòn. Cát mòn.

Biển ơi! Có người im lặng
Biển ơi! Có người muôn trùng
Biển ơi! Có người im lặng
Biển ơi! Có người muôn trùng
Biển ơi! Có người vui đùa
Biển ơi! Có người xa vắng.

Trịnh Công Sơn - Vĩnh Trinh hát

(click vào nhụy hoa để nghe nhạc ...)