19 thg 2, 2012

Home - Amazing duet ...

 Falling in love with both voices, both styles ...
They 're so cool in different ways. I've been listening to this over and over to start a beautiful Sunday ^^


18 thg 2, 2012

Vietnamese amateur acapella group - Le Hong Phong High school ...

So nice ! :x 



http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=KcyQsyFn_LU

14 thg 2, 2012

Home - Võ Trọng Phúc

 I didn't like the whole show of Vietnam Got Talent but I have changed my mind since i watched him singing the song "Home". I really enjoy his emotional performance, his good voice , his beautiful guitar accompaniment but what has impressed me the most is his smooth American accent especially when singing …



Another summer day
Is come and gone away
In Paris and Rome
But I wanna go home
Mmmmmmmm

Maybe surrounded by
A million people I
Still feel all alone
I just wanna go home
Oh I miss you, you know

And I've been keeping all the letters that I wrote to you
Each one a line or two
"I'm fine baby, how are you?"
Well I would send them but I know that it's just not enough
My words were cold and flat
And you deserve more than that

Another aeroplane
Another sunny place
I'm lucky I know
But I wanna go home
Mmmm, I've got to go home

Let me go home
I'm just too far from where you are
I wanna come home

And I feel just like I'm living someone else's life
It's like I just stepped outside
When everything was going right
And I know just why you could not
Come along with me
But this was not your dream
But you always believed in me

Another winter day has come
And gone away
And even Paris and Rome
And I wanna go home
Let me go home

And I'm surrounded by
A million people I
I still feel alone
Oh, let me go home
Oh, I miss you, you know

Let me go home
I've had my run
Baby, I'm done
I gotta go home

 Let me go home
It'll all be right
I'll be home tonight
I'm coming back home


 ====
From my Facebook :








13 thg 2, 2012

Bài học cá nhân từ những cuộc thi American Idol ...




















 Mùa giải  năm nay (2012) ngay sau vòng Audition đã có những giọng hát đầy cảm xúc, có chiều sâu , âm vực rất rộng và cách lựa chọn bài hát của thí sinh cũng thật thông minh, thị hiếu của Ban giám khảo thật là...giống mình (:D :p) nên khi xem thật là thú vị cho dù ở bất cứ vòng nào. “ Đội hình” Ban giám khảo năm nay, ,. Randy Jackson, Steven Tyler and Jennifer Lopez , cũng như năm trước với đầy đủ sự tinh tế, sâu sắc nhưng đầy thân thiện của ba người, và cả sự duyên dáng, tươi mát, chân tình, dễ mến cùng cách nhận xét và thái độ ứng xử hết sức chuẩn mực, vừa phải của Jennifer Lopez làm nên không khí thật nghiêm túc mà rất thân thiện của cuộc thi mang đến sự dễ chịu cho các thí sinh... 
Mình thích được cùng Ban giám khảo “đi và ngắm nhìn  những cảnh đẹp – dù chỉ bằng mắt” đến các miền khác nhau của nước Mỹ ( trong các buổi Audition) như North Charleston, South Carolina, Savannah, Georgia, Pittsburgh, Pennsylvania, San Diego, California, Aspen, Colorado, Houston, Texas, Portland, Oregon, St. Louis, Missouri, East Rutherford, New Jersey…, được nghe những lời nhận xét thật thú vị , sâu sắc và chân tình của Ban giám khảo, được  nghe những tâm tình của thí sinh khi được BGK hỏi “ bạn đã lớn lên như thế nào, và âm nhạc đã có ảnh hưởng gì đến bạn“. Mỗi người một hoàn cảnh, một câu chuyện thật cảm động .Có người hoàn cảnh rất đáng thương và đáng trân trọng khi thí sinh ấy không có nhà mà phải sống tạm trong lều, thế những sự nghèo khó đã không làm mất đi niềm đam mê của họ … Điểm chung của họ là tài năng, là đam mê âm nhạc, mong được cả thế giới này biết đến giọng hát của họ, và không ít những người cũng muốn có một cơ hội để đổi đời , mỗi thí sinh đều được sự quan tâm lo lắng hết sức ân cần của gia đình hoặc bạn bè...


















Đặc biệt năm nay ngoài những điều thú vị từ những giọng hát và sự toàn diện của Ban giám khảo,  từ vòng thử giọng ở Hollywood cũng đã xảy ra những điều không may đến với các thí sinh, có người bị rơi khỏi sân khấu khi đang đối thoại với Ban giám khảo, nhiều người bị ốm nặng hoặc ngất xỉu phải đưa đi bệnh viện cấp cứu vì áp lực về thời gian của cuộc thi ngay đêm trước khi vào vòng 2 của Hollywood week trong khi họ còn cả một chặng đường dài phía trước …

Con đường nào cũng có sự chông gai và đầy bất ngờ, cuộc thi American Idol mùa giải năm trước cho mình thấy rằng không chỉ là giọng hát  mà cả phong cách của bạn phải chinh phục trái tim của số đông khán giả, mà là khi bạn mở miệng hát đã gây được làn sóng đam mê của họ, mỗi một lời nói khiêm tốn tận đáy lòng bạn đã nói ra, mỗi cử chỉ điệu bộ đều hết sức tự nhiên và hoàn toàn thuyết phục, và cuối cùng khán giả còn xem xét tất cả những gì xung quanh cuộc sống của bạn để chứng tỏ rằng bạn thật sự là thần tượng trong trái tim họ, những điều ấy thật không dễ dàng … Thế nhưng khi bạn đi thi với tâm trạng thoải mái không có nhiều tính cạch tranh, bạn cứ hát hết mình và thể hiện chính là bạn, đôi lúc lại mang đến kết quả bất ngờ …

Mình vẫn tiếp tục miệt mài xem không bỏ xót buổi nào, vì đấy là chương trình mang đến cho mình thật nhiều nguồn cảm hứng, nhiều bài học trong cuộc sống và nhất là mang đến cho mình những tác phẩm âm nhạc đầy ấn tượng và đầy cảm xúc, bởi những con người dễ mến, đầy tài năng, đầy đam mê, hoài bão, biết mơ ước và biết cách làm thế nào để đạt được ước mơ của mình

Thuyhang 6_6

12.2.2012
http://www.youtube.com/watch?v=uDp0dLPWmiU&feature=player_embedded#!
http://www.youtube.com/watch?v=8CPoMZk6qIY&feature=related

 http://www.kidzworld.com/article/26469-american-idol-season-11-week-1-audition-1-2-3

8 thg 2, 2012

Mùa qua phố ...

Ngày ấy mình chưa từng buớc trên nhưng con phố  Hà nội , sao đọc bài thơ này thấy mắt chợt cay ...

====

Tự dưng nhớ đến một người, nhớ đến những người đã nhóm cho mình một ngọn lửa yêu thương, một tình yêu Hà nội từ những ngày chưa từng đặt chân đến miền đất này …  …

Bạn đã khiến mình có cảm tưởng thiên nhiên nơi ấy cũng có linh hồn. Mình biết Hà nội bây giờ đã khác xưa, đã không như mình tưởng tuợng, nhưng Hà nội mãi đẹp vì những con người đầy lòng yêu thương Hà nội như Dương, như Tuấn, như Home, như Chấm Đỏ, như Nga, như Tun, như Tạ Hùng Cường và nhiều bạn khác nữa... và cái tình yêu ấy đã lây sang mình, đã ngấm vào trái tim mình từng ngày, bất chấp vẻ bề ngoài của Hà nội thế nào . Bởi thế khi mình đọc “ bài thơ mà cứ như không phải là thơ “ này, mình không thấy những sáo rỗng theo vần điệu, hay những cảm xúc gượng ép, mà nhận ra mình phảng phất đâu đó trong từng câu chữ, mình cũng bị những từ ngữ da diết ấy như cắt vào từng thớ thịt của mình, và mình cũng sống trong cái thời khắc lúc mùa đi ngang phố, cái không gian của hội ngộ và chia ly, và mình đã khóc khi đọc bài thơ này ( mình vốnkhông phải là người yêu thơ, chỉ là người yêu và ngưỡng mộ những cảm xúc rất thật của ai đó …)

Ai bảo rằng hạnh phúc chỉ làm bằng những nụ cuời, đôi khi một nỗi buồn xa xăm, những lúc mắt nghe cay cũng là lúc mình biết mình đang hạnh phúc, hạnh phúc vì nhận ra một giá trị nào đó của cuộc sống…

Mình cũng như bạn , yêu Hà nội biết mấy, yêu những vần thơ mà không phải là thơ này, rất nhiều… :x

Thuyhang6_6

====

1.


Ngày tuổi em mùa tôi qua phố

Lá heo may, mà nắng cũng heo may

Tôi nắm tay em bước dọc phố hao gầy

Em ngước tìm tuổi thơ qua kẽ lá

Cây bàng già…lá đỏ…

…tháng năm qua…

Mùa vẫn khe khẽ hát tình ca cho Phố

Em bé nhỏ...

và cứ thế...lớn lên trong bao điều bé nhỏ…

Phố xá quanh co…

…hàng quán cũ

Cây cơm nguội vàng trút lá đầu đông

Và những buổi chiều nắng tắt trên sông

Và những con người lạ…

…đến…

… rồi xa thành phố.

Những câu hát rong chơi…

…Những ngày nhớ phố

Mùa mưa ngâu tím mảnh trời qua ô cửa sổ

Em khẽ xoè bàn tay thơm mùi cốm mới

Đỡ chiếc lá rơi như giọt nước mắt giao mùa

Gánh hàng rong trĩu nặng thời gian trôi

Tiếng rao khuya…đèn vàng…ngõ vắng…

Gõ nhịp chao nghiêng…chao nghiêng…

…nghiêng cả những ngày thơ…

Người hoạ sĩ bước ra từ giấc mơ

Đi qua sông , đi lạc miền hoài niệm

Vẽ tặng em bức tranh màu kí ức…

…Nhạt nhoà mái ngói xô nghiêng…

...

"Cây bàng già lá đỏ…

…bốn mùa quên

Em vẫn lớn lên sau bao điều bỏ lại…"



2.

Ngày tuổi em mùa tôi qua phố

Lá chênh chao, mà nắng cũng chênh chao

Bốn mùa vẫn qua mau...

Và vẫn không quên những bản tình ca cho phố

Nắm tay tôi, em bước dọc thời thiếu nữ

Ấp ủ trong tim từng chút gió sang mùa

Phố hay giật mình trong những giấc nắng mưa

Tiếng rao xưa bỏ rơi người con gái

Con đường đêm – Ngày Xưa quên trở lại

Tiếng thở dài gói chặt giữa đêm khuya.

Tôi dắt em về trên phố Lãng Quên

Mùa lá rụng lấp đầy con đường nhỏ

“Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố…”

Quên mất lối về…

…quên cả chuyện ngày xưa…

...


Ánh đèn vàng…

…cơn mưa

Những mùa sưa rơi êm bên thềm phố

Chuyện người thiếu nữ khẽ nhón chân qua cửa

Ngước mắt nhìn mùa thả cánh hoa bay

...


Và chuyện dòng sông màu đỏ...

...bốn mùa say...

Chảy quanh co hờn tủi con phố ngắn

Dường như Mặt Trời khóc ai bên chiều lặng

Nước mắt rơi...loang lổ trải sông dài...

...


Chuyện một ngày Phố bỗng nhớ ai

Thả mưa bay qua khung trời để ngỏ

Bốn mùa gánh hàng hoa ngang ngõ

Có kẻ thẹn thùng...len lén mắt trông theo...

...


Chuyện kể về những mùa nắng trong veo

Chuyện kể những mùa mưa ngủ yên trong lòng phố

Chuyện kể dài những chuyện xưa cũ

Nhạt phai rồi...phố bắc cầu...sang sông...

...


"Người họa sĩ đi tìm lại mùa đông

Em tập vẽ...

...bức tranh màu Hiện Tại"


3.

Ngày tuổi em mùa tôi qua phố

Lá mong manh, mà nắng cũng mong manh

Em bước qua một thời áo xanh

Màu ký ức đã lắng sâu trong mắt

Cây bàng già...mùa sang...

...xanh màu lá...

Những buồn vui em lặng giữ thầm

Ban công cũ màu mưa...

...mái ngói rêu thâm...

Mà hoa nắng đã long lanh nơi cuối phố

Hà Nội của tôi như người con gái nhỏ

Mộng miên man trong những giấc nắng chiều

Bốn mùa say qua phố liêu xiêu

Ngẩn ngơ hát...những điều chưa dám nói

Bản tình ca có đôi lời bỏ ngỏ

Nốt lặng dài...hoang hoải cả mùa yêu...

.........


"Tôi dắt em về trên phố cũ mưa nhiều

Nắm tay em...ngỏ lời yêu chưa nói..."



Tác già : N.B.N


Poster by Tạ Hùng Cường

3 thg 2, 2012

Another inspiration ... ^^

I’ve watched and enjoyed  all of their songs and other video clips. No matter how old they are and where they come from, i’ve been really amazed by not only their great talent but also their simple but special personalities that teenagers and even adults rarely possess …  I love them so much , i always  treasure all the inspiration they’ve  given to me so far and will surely follow each of their steps to the future...

I love Lauren and Scotty :x



http://www.youtube.com/watch?feature=endscreen&v=571tnc229DU&NR=1



http://www.youtube.com/watch?v=_Kh2w9niI8E