27 thg 12, 2011

Lessons Learned - Kristin Chenoweth

Beautiful lyrics that i wanna share with you ...
====
Ngày ốm nghĩ vẩn vơ ... cần một chút quan tâm nhỏ nhặt , với mình điều ấy là một niềm vui rất lớn ...
Những trải nghiệm trong đời của bạn, của mình dù là đắng cay hay ngọt ngào đều cho ta những bài học nào đó để sống tốt hơn và lạc quan hơn, phải không ?
Năm mới sắp đến rồi, bạn yêu quý của tôi ơi hãy vui lên và sống thật hạnh phúc nhé :x
 ====
Every tear that had to fall from my eyes,
Everyday I wondered how I’d get through the night,
Every change, life has thrown me,
I’m thankful, for every break in my heart,
I’m grateful, for every scar,
Some pages turned,
Some bridges burned,
But there were lessons learned.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Lessons-Learned-Kristin-Chenoweth/ZWZD8F78.html
====
 

Lyrics
There’s some things that I regret,
Some words I wish had gone unsaid,
Some starts,
That had some bitter endings,
Been some bad times I’ve been through,
Damage I cannot undo,
Some things,
I wish I could do all all over again,
But it don’t really matter,
Life gets that much harder,
It makes you that much stronger,
Some pages turned,
Some bridges burned,
But there were,
Lessons learned.

[Chorus]
Every tear that had to fall from my eyes,
Everyday I wondered how I’d get through the night,
Every change, life has thrown me,
I’m thankful, for every break in my heart,
I’m grateful, for every scar,
Some pages turned,
Some bridges burned,
But there were lessons learned.

There’s mistakes that I have made,
Some chances I just threw away,
Some roads,
I never should’ve taken,
Been some signs I didn’t see,
Hearts that I hurt needlessly,
Some wounds,
That I wish I could have one more chance to mend,
But it don’t make no difference,
The past can’t be rewritten,
You get the life you’re given,
Oh, some pages turned,
Some bridges burned,
But there were,
Lessons learned.

[Chorus]
E very tear that had to fall from my eyes,
Everyday I wondered how I’d get through the night,
Every change, life has thrown me,
I’m thankful, for every break in my heart,
I’m grateful, for every scar,
Some pages turned,
Some bridges burned,
But there were lessons learned.

And all the things that break you,
Are all the things that make you strong,
You can’t change the past,
Cause it’s gone,
And you just gotta move on,
Because it’s all,
Lessons learned.

[Chorus]
E very tear that had to fall from my eyes,
Everyday I wondered how I’d get through the night,
Every change, life has thrown me,
I’m thankful, for every break in my heart,
I’m grateful, for every scar,
Some pages turned,
Some bridges burned,
But there were lessons learned,

I’m thankful, for every break in my heart,
I’m grateful, for every scar,
Some pages turned,
Some bridges burned,
But there were lessons learned.

25 thg 12, 2011

Mistletoe - Justin Bieber


====
Vì sao người ta hôn nhau dưới cây tầm gửi (mistletoe)

Kể từ thời cổ đại, cây tầm gửi đã là một trong những loại cây bí ẩn và thiêng liêng nhất của truyền thống văn hóa dân gian châu Âu.
Những người theo thuyết đa thần cổ đại đã xem cây tầm gửi là một loại cây linh thiêng và tin rằng đây là loại thảo mộc có quyền lực kỳ diệu có thể chữa khỏi bệnh tật, được dùng như là một thuốc giải độc, bảo đảm khả năng sinh sản và bảo vệ chống lại những tác động xấu của ma thuật quái ác. Người ta cũng tin rằng cây tầm gửi là một loại cây có chất kích thích hoặc là biểu tượng của tình dục.
Từ những niềm tin kỳ lạ nảy sinh những tập quán trong thế giới hiện đại là treo một vòng cây tầm gửi trên trần nhà và trao nhau những nụ hôn dưới vòng tầm gửi ấy, xem đó như là một dấu hiệu của tình bạn và sự hướng thiện
Truyền thống âu yếm dưới cây tầm gửi đến từ các phong tục tập quán của nhiều nền văn hóa khác nhau. Ví dụ, trao nhau nụ hôn dưới cây tầm gửi là truyền thống của lễ hội Hy Lạp và là nghi lễ hôn nhân. Nếu đôi tình nhân hôn nhau dưới cây tầm gửi, điều này được xem như là một lời hứa hôn, cũng như sự báo trước một cuộc sống hạnh phúc lâu dài.
Ngày nay, những người yêu nhau có thể hôn nhau dưới cây tầm gửi bất kể thời điểm nào suốt mùa lễ Giáng sinh …

Extracted and translated by Thuyhang6_6

====




Lyrics :


It’s the most beautiful time of the year
Lights fill the streets spreading so much cheer
I should be playing in the winter snow
But I'mma be under the mistletoe


I don’t want to miss out on the holiday
But I can’t stop staring at your face
I should be playing in the winter snow
But I’mma be under the mistletoe


With you, shawty with you
With you, shawty with you
With you under the mistletoe


Everyon e's gathering around the fire
Chestnuts roasting like a hot July
I should be chillin' with my folks, I know
But I’mma be under the mistletoe


Word on the street santa's coming tonight,
Reindeer's flying in the sky so high
I should be making a list I know
But I’mma be under the mistletoe


With you, shawty with you
With you, shawty with you
With you under the mistletoe


With you, shawty with you
With you, shawty with you
With you under the mistletoe


Eh, love, the wise men followed the star
The way I follow my heart
And it led me to a miracle


Eh love, don't you buy me nothing
I am feeling one thing, your lips on my lips
That's a very, merry Christmas


It’s the most beautiful time of the year
Lights fill the streets spreading so much cheer
I should be playing in the winter snow
But I'mma be under the mistletoe


I don’t want to miss out on the holiday
But I can’t stop staring at your face
I should be playing in the winter snow
But I’mma be under the mistletoe


With you, shawty with you
With you, shawty with you
With you under the mistletoe


With you, shawty with you
With you, shawty with you
Shawty with you, under the mistletoe


Kiss me underneath the mistletoe
Show me baby that you love me so-oh-oh
Oh, oh ,ohhh
Kiss me underneath the mistletoe,
Show me baby that you love me so-oh-oh
Oh, oh ,ohhh

24 thg 12, 2011

Món quà từ ông già Noel ...














Nửa đêm ngồi lục lọi, cái thiệp nì cũng có số tuổi nhất định rồi, nhìn mãi  vẫn thấy ấm áp, một hành động nhỏ nhoi đơn giản và bình thường vẫn có thể làm ta ấm lòng mà vượt qua giá lạnh ...
Enakei Bi
====

Nhớ ngày này năm ấy, buổi tối đang dạy học thì ông già noel mang kính trắng đến tìm. Mình chạy ra hỏi, " Tìm em nào ? - ý nói là các bạn đang học trong lớp". " Tìm cô giáo Hằng ạ ". Ôi trời, ngạc nhiên quá đi thôi, nhớn thế này mà cũng có quà à ! Cơ mà thích lắm đấy, quà thì ai mà chẳng thích :">. Dù chỉ là cáí thiệp hay là chú gấu bông nhỏ, nhiều nhất là chiếc hộp rỗng chứa đầy tình yêu thương ...... - lúc ấy là xâu chuỗi hạt và vòng tay bằng nhựa rất dễ thương - Thế là cám ơn ông già Noel rối rít. Cũng còn kịp nghĩ là Ông già Noel đã vất vả mang niềm vui đến cho mọi người trong đó có mình nên đã vội vàng chạy vào nhà bếp gói tặng ông một túi quít. Mình thấy sau cặp kính trắng là niềm vui và một ít ngạc nhiên trong ánh mắt của ông già Noel ...
Nghĩ lại còn thấy nhớ cái cảm giác lâng lâng hạnh phúc bất ngờ được tặng quà từ ông già Noel ấy, cảm giác như mình bé lại và một thời thơ ấu đang vụt qua với niềm vui giáng sinh thật đong đầy. Giờ này vẫn nhớ ơn, nhớ người bạn đã tặng món quà ấy - Thật ra thì ông già Noel đã đến những 2 lần ! -

Bởi thế mình cũng muốn mang niềm vui bất ngờ đến cho những người mình quý mến, cả những người đang khát khao được tặng vì hiếm khi được vinh dự ấy.

Sẽ không bỏ lỡ những dịp để chia sẻ niềm vui này ...

Cảm ơn Enakei Bi  vì bức ảnh và caption của em đã khiến chị rất cảm động và viết ra được những lời này, đó là " Một hành động nhỏ nhoi đơn giản và bình thường vẫn có thể làm ta ấm lòng mà vượt qua giá lạnh"

thuyhang6_6

23 thg 12, 2011

How was your vacation ?

The best performance of christmas song ever ...

Hi friends, This is the clip filmed from Staworld TV by me, i think this is the best performance of christmas song ever .
Hope you enjoy the spirit of Christmas no matter who you are and where you're from ^^


====
Thuyhang6_6


18 thg 12, 2011

Christmas story ...

Một mùa lạnh giá nhưng luôn gợi lên những tình cảm tốt đẹp giữa những người thân với nhau.
Câu chuyện này có lẽ sẽ mang thêm ý nghĩa cho mùa đông này và những mùa đông tiếp theo về những mối quan hệ rất diệu kỳ ....
Chúc những bạn bè thân mến và những người đã quan tâm đến mình một mùa Giáng sinh thật an lành và hạnh phúc :x.
Merry Xmas to you and your family !


17 thg 12, 2011

Best of me ...

Thượng đế cho mỗi người chúng ta chỉ chừng ấy thôi, phía bên kia giới hạn ấy là vực thẳm. Mà làm sao ta biết được giới hạn ấy là chỗ nào nhỉ, thế nên khả năng rơi xuống vực là rất có thể...
Có lẽ, muốn đừng rơi xuống vực thì hãy cứ luôn là chính mình … ;;)
Be proud of who you are :x







I was made the wrong way
won't you do me the right way
where you gonna be tonight
'cause I won't stay too long

maybe you're the light for me
when you talk to me it strikes me
won't somebody help me
'cause I don't feel too strong

Was it something that I said
was it something that I did
or the combination of both that did me in

You know I'm hoping you'll sing along
Though it's not your favorite song
don't wanna be there when there's nothing left to say
you know that some of us spin again
when you do, you need a friend
don't wanna be there when there's nothing left for me
and I hate the thought of finally being erased
baby that's the best of me

Everything's behind you
but the hope still stands beside you
living in every moment
have I wasted all your time

Was there something that I said
was there something that I did
or the combination I broke that did me in

You know I'm hoping you'll sing along
though it's not your favorite song
don't wanna be there when there's nothing left to say
you know that some of us spin again
when you do, you need a friend
don't wanna be there when there's nothing left for me
and I hate the thought of finally being erased
baby that's the best of me
baby that's the best of me
You know I'm hoping you'll sing along
though it's not your favorite song
don't wanna be there when there's nothing left to say
you know that some of us spin again
when you do, you need a friend
don't wanna be there when there's nothing left for me
and I hate the thought of finally being erased
baby that's the best of me

Lucky I'm in love with my best friend...

I hear you in my dreams
I feel your whisper across the sea
I keep you with me in my heart
You make it easier when life gets hard


I'm lucky I'm in love with my best friend
Lucky to have been where I have been

===


Do you hear me,
I'm talking to you
Across the water across the deep blue ocean
Under the open sky oh my, baby I'm trying
Boy I hear you in my dreams
I feel your whisper across the sea
I keep you with me in my heart
You make it easier when life gets hard

I'm lucky I'm in love with my best friend
Lucky to have been where I have been
Lucky to be coming home again
Oooohhhhoohhh hohhooohhooohhooohoo oh

They don't know how long it takes
Waiting for a love like this
Every time we say goodbye
I wish we had one more kiss
I'll wait for you I promise you, I will

I'm lucky I'm in love with my best friend
Lucky to have been where I have been
Lucky to be coming home again
I'm lucky we're in love in every way
Lucky to have stayed where we have stayed
Lucky to be coming home someday

And so I'm sailing through the sea
To an island where we'll meet
You'll hear the music, feel the air
I'll put a flower in your hair
Though the breezes through trees
Move so pretty you're all I see
As the world keeps spinning round
You hold me right here right now

I'm lucky I'm in love with my best friend
Lucky to have been where I have been
Lucky to be coming home again
I'm lucky we're in love in every way
Lucky to have stayed where we have stayed
Lucky to be coming home someday

Ooohh ooooh oooh oooh ooh ooh ooh ooh
Ooooh ooooh oooh oooh ooh ooh ooh ooh

2 thg 12, 2011

Homeless boy steals the Talent Show ...

Tears can't stop falling when hearing everything from him ... :((
He really gives me - and possibly "you"- very strong energy to keep on a meaningful life ...

====

28 thg 11, 2011

Beautiful in white - Shane Filan

No matter whether the moment happened in the past, is going on at present or still in our dream, it's so beautiful... ^^

====

27 thg 11, 2011

Nơi mùa đông chia tay…

====

1.Cho em…

====



















Mùa xuân về em có vui không
Thêm một tuổi đời, ước mơ nhiều hay ít
Khi em thấy trên cành nhiều lộc biếc
Là lúc lá khô rơi rụng tiêu điều...


Tóc mây có còn óng ả thanh xuân
Ánh mắt có còn long lanh trong sáng
Sao anh thấy chút mùa đông vương vấn
Rụt rè nép sau cánh cửa mùa xuân ...


Em là mùa đông hay mùa xuân
Một chút lá khô giữa ngàn lộc biếc
Anh nghe thoáng gió đông buồn da diết
mơ hồ đi giữa mùa xuân...

====

2.Và cho tất cả …

====


















Nơi mùa xuân có chút mùa đông
Chút man mác buồn vương theo cỏ dại
Như em bé lang thang trên đường tìm cánh tay nhân ái
như tiếng lóc cóc xe mì gõ giữa đêm khuya


Nơi mùa đông và mùa xuân chia tay
Có tiếng cười râm ran, tiếng thở dài khe khẽ
Phố xá lặng im chỉ còn bước chân nhỏ bé
Cô đơn tìm cõi đi về...


Thuyhang6_6

19 thg 11, 2011

Thu vàng - Hồng Nhung

Nơi ấy bây giờ là mùa thu ...



Chiều hôm qua lang thang trên đường
Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương
chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương

Một mình đi lang thang trên đường
Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng
Lòng xa xôi và sầu mênh mông.
Có nghe lá vàng não nề rơi không

Mùa Thu vàng tới là mùa lá vàng rơi
Và lá vàng rơi, khi tình Thu vừa khơi
Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi
Nghe chừng đâu đây màu tê tái

Chiều hôm qua lang thang trên đường
Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường
Chiều hôm nay trời nhiều mây vương
Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương

Cung Tiến

17 thg 11, 2011

Love me tender - Jessica Simpson ...

  So emotional and sweeter than the original ...

====



Love me tender,
love me sweet,
never let me go.
You have made my life complete,
and I love you so.

Love me tender,
love me true,
all my dreams fulfilled.
For my darlin' I love you,
and I always will.

Love me tender,
love me long,
take me to your heart.
For it's there that I belong,
and we'll never part.

Love me tender,
love me dear,
tell me you are mine.
I'll be yours through all the years,
till the end of time.

(When at last my dreams come true
Darling this I know
Happiness will follow you
Everywhere you go).

====

by George R. Poulton and words by W.W. Fosdick
http://en.wikipedia.org/wiki/Love_Me_Tender_(song)

12 thg 11, 2011

Qua đêm nay ...

Thủy
    Bông
         hát ...

Không phải là ca sĩ, hát cùng với người bạn đời trong ngày sinh nhật, tình yêu và đam mê ca hát cùng với sự cảm thụ tinh tế từng ca từ, từng giai điệu, giọng hát trời phú này đã làm nên những tác phẩm không thể nào quên, đã đem lại cảm xúc thật ngọt ngào cho ai đã từng lắng nghe dù chỉ một lần...

Tôi yêu giọng hát này đã từ lâu lắm <3 ...




====

Qua đêm nay sóng gió sẽ về với mây ngàn.

Dậy đi yêu thương ta hãy khép mi nỗi buồn.
Sâu thẳm trong mắt em.
Là ánh mắt của anh.
Nhìn em âu yếm những rung động trái tim... yếu mềm.

Qua đêm nay hai ta sẽ chung sống suốt đời.
Phải không em ơi anh ước mơ lâu lắm rồi.
Suốt đời và mãi mãi.
Chúng ta khắc tên mình với nhau.
Để rồi mai về sau sáng lấp lánh dù chi thế nào.

Nơi hoàng hôn thơ mộng vàng.
Nơi rừng thơm sương địa dàng.
Nụ hôn anh sẽ ở lại thời gian như muốn ngừng trôi lâu dài.
Nơi miền xanh trong vời vợi.
Tình yêu sinh ra chúng ta thành đôi.
Rất hoang sơ và thật nên thơ....

Qua đêm nay sóng gió sẽ về với mây ngàn.
Dậy đi yêu thương ta hãy khép mi nỗi buồn.
Sâu thẳm trong mắt em.
Là ánh mắt của anh.
Nhìn em âu yếm những rung động trái tim... yếu mềm.
Qua đêm nay hai ta sẽ chung sống suốt đời.
Phải không em ơi anh ước mơ lâu lắm rồi.
Suốt đời và mãi mãi.
Chúng ta khắc tên mình với nhau.
Để rồi mai về sau sáng lấp lánh dù cho thế nào.

Nơi hoàng hôn thơ mộng vàng.
Nơi rừng thơm sương địa dàng.
Nụ hôn anh sẽ ở lại thời gian như muốn ngừng trôi lâu dài.
Nơi miền xanh trong vời vợi.
Tình yêu sinh ra chúng ta thành đôi.
Rất hoang sơ và thật nên thơ....

Nơi hoàng hôn thơ mộng vàng.
Nơi rừng thơm sương địa dàng.
Nụ hôn anh sẽ ở lại thời gian như muốn ngừng trôi lâu dài.
Nơi miền xanh trong vời vợi.
Tình yêu sinh ra chúng ta thành đôi.
Rất hoang sơ và thật nên thơ.
Rất hoang sơ và thật nên thơ....

====

Mạnh Quân sáng tác

Another miracle ...

Amazing images about how to build love and everlasting happiness together ♥♥

11 thg 11, 2011

Junior Masterchef Australia - The winner ( updated)

11.11.11,11:11' 11" ( giờ VN) hãy bật kênh Star world xem trận chung kết Junior Masterchef Australia giữa 2 đối thủ nhí cực kì dễ thương để tìm ra người chiến thắng duy nhất.

Những cổ động viên còn dễ thương hơn, là các thí sinh trong Top 12 cũng đã trở lại để cổ vũ cho 2 thí sinh cuối cùng. Người ta bảo đây là hiện tượng hiếm có của thế giới vì các em chỉ mới từ 8-12 tuổi lần đầu tiên trong đời đã chế biến những món nổi tiếng , ngon, đẹp hơn cả người nghĩ ra món ấy.

Giải thưởng là 15.000 USD + cúp vàng + 1 chuyến du lịch sang Nhật cho cả gia đình . Nhưng điều quan trọng hơn cả giải thưởng hay sự tranh tài thắng thua, mà là các em được trải nghiệm những điều thú vị với những người bạn cùng lứa tuối, cùng kĩ năng, trong một không gian vui nhộn, nhiều cung bậc, nhiều màu sắc , đầy tính sáng tạo và vô số những điều bất ngờ cùng với ban giám khảo hết sức công tâm và cực kì vui tính.

Mình đoán rằng sau khi kết thúc mùa giải, điều lớn nhất mà các em có được là tình bạn thật đẹp giữa các thí sinh nhí với nhau. Theo mình, đây là những thí sinh xinh xắn nhất, “lịch lãm” và đáng yêu nhất mà mình đã từng xem ( so với cả những thí sinh cả trẻ em lẫn người lớn trong các lĩnh vực mà mình đã từng xem). Khán giả như mình, như bạn sẽ được ngắm những bàn tay nhỏ nhắn, những gương mắt xinh xắn, ngây thơ mà rất tự tin, rất bản lĩnh với thao tác nhanh nhẹn, cực kì chuyên nghiệp lúc chuẩn bị món ăn. Thích nhất vẫn là lúc các em nói lên suy nghĩ của mình trong từng buổi thi , sau từng món ăn mà mình làm ra. Ta có thể nhìn thấy một thế hệ năng động, lịch lãm trong hành động, trong cách nói năng và ứng xử rất chững chạc nhưng không hề đánh mất nét thơ ngây, vô tư của mình. Ôi, yêu quá đi mất!!!

Còn nhiều điều bất ngờ thú vị, xem rồi sẽ biết, hehe…^^. Bạn nào không xem được thì mình sẽ up video clip vào đây cho các bạn xem sau 12 AM hôm nay ( Nhớ check update)

Một ngày sáu số 1 thật vui và thật đúng nghĩa đặc biệt nhé :x

thuyhang6_6







3 thg 11, 2011

The gift of the magi – Quà tặng của những nhà thông thái

O. Henry
Thanh Bình dịch

Một đồng tám mươi bảy xu, đúng như vậy. Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật ít tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa ăn hàng ngày, ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó.

Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa. Không hề có sự nhầm lẫn, chỉ có một đồng tám mươi bảy xu, và ngày mai sẽ là lễ giáng sinh.

Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi. ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở.

Della sống trong căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố New York.

Họ có một phòng ngủ, một phòng tắm và một nhà bếp. James Dillingham Young may mắn hơn cô vì anh ấy có việc làm. Tuy vậy đó không phải là một công việc kiếm được nhiều tiền. Tiền thuê căn phòng này chiếm gần hết lương của anh ấy. Della đã cố gắng rất nhiều để tìm một công việc nhưng vận may đã không mỉm cười với cô. Tuy nhiên, cô rất hạnh phúc khi ôm ”Jim”, James Dillingham Young, trong tay mỗi khi anh trở về. Della đã ngừng khóc. Cô lau khô mặt rồi đứng nhìn một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó bên cạnh con đường tối ngoài cửa sổ.

Ngày mai là Noel và cô chỉ còn một đồng tám mươi bảy xu để mua cho Jim, Jim của cô, một món qùa. Cô muốn mua một món quà thật sự có ý nghĩa, một thứ có thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.

Della chợt xoay người chạy đến bên chiếc gương treo trên tuờng. Mắt cô sáng lên.

Cho đến bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ có hai vật quí giá nhất. Một thứ là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ này trước đây thuộc sở hữu của cha anh ta và trước nữa là ông nội anh ta. Thứ còn lại là mái tóc của Della.

Della thả nhanh mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật tuyệt đẹp, không khác nào như một chiếc áo khoác đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại. Cô đứng lặng đi rồi thút thít một lát.

Della bước chậm rãi qua các cửa hàng dọc hai bên đường rồi dừng lại trước bảng hiệu “Madame Eloise”. Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp, bà ta chẳng có một chút vẻ “Eloise” nào cả. Della cất tiếng hỏi: “Bà mua tóc tôi không?”

“Tôi chuyên mua tóc mà”, bà ta đáp và bảo: “Hãy bỏ nón ra cho tôi xem tóc của cô đi”.

Suối tóc nâu đẹp tuyệt vời buông xuống.

”Hai mươi đồng” bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.

“Hãy cắt nhanh đi! và đưa tiền cho tôi” Della nói.

Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm mua quà cho Jim trong các cửa hiệu trong niềm vui khôn tả. Cuối cùng cô cũng chọn được một thứ. Đó là môt sợi dây đồng hồ bằng vàng. Jim rất quí chiếc đồng hồ của mình nhưng rất tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy sợi dây này cô biết rằng nó phải là của anh và cô phải mua nó.

Cô trả hai mươi mốt đồng để mua và vội vã trở về nhà với tám mươi bảy xu còn lại.

Đến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của mình trong gương và nghĩ thầm: “Mình có thể làm gì với nó đây?”. Nửa giờ tiếp theo cô nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Xong Della lại ngắm nghía mình trong gương lần nữa. Tóc của cô bây giờ toàn những sợi quăn quăn khắp đầu. “Chúa ơi, mình trông như một con bé nữ sinh ấy!”. Cô tự nhủ: “Jim sẽ nói gì khi thấy mình như thế này?”.

Bảy giờ tối, bữa ăn được chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, hy vọng rằng mình vẫn còn xinh đẹp trong mắt Jim.

Thế rồi cửa mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất gầy và cần có một cát áo khoác mới. Jim nhìn chằm chằm vào Della. Cô không thể hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên. Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: Đừng nhìn em như thế, anh yêu. Em bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà. Tóc sẽ dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói “Giáng sinh vui vẻ”, em có một món quà rất hay cho anh này!”.

“Em đã cắt mất tóc rồi à?. Jim hỏi.

“Đúng thế, em đã cắt và bán rồi, vì vậy mà anh không còn yêu em nữaư? em vẫn là em mà!”, Della nói.

Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: “Em nói là em đã bán tóc à?”

“Đúng, em đã nói vậy, vì em yêu anh! Chúng ta có thể ăn tối được chưa, Jim?”

Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ túi áo ra một vật gì đấy đặt lên bàn. Anh nói: “Anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở cái này ra em, sẽ hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ đến vậy”.

Della xé bỏ lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền sau đó những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống. Trong đó là một bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp dành cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mơ ước có đuợc nó khi trông thấy lần đầu tiên qua cửa kính một gian hàng. Những cái kẹp rất đẹp và rất đắt tiền. Bây giờ chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không còn đủ dài để kẹp nữa!

Della nâng niu món quà, mắt tràn đầy hạnh phúc. “Tóc em sẽ chóng dài ra thôi Jim”, nói xong cô chợt nhớ đến dây đồng hồ vàng định tặng cho Jim và chạy đi lấy.

Đẹp không anh? Em đã tìm kiếm khắp nơi đấy, giờ thì anh sẽ phải thích thú nhìn ngắm nó hàng trăm lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy nhìn nó với sợi dây mới này”.

Nhưng Jim không làm theo lời Della. Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cười nói: “Della, hãy cất những món quà này đi. Chúng thật đáng yêu. Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ để mua kẹp cho em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu bữa tối được rồi em yêu”



====

The gift of the magi

by O. Henry

One dollar and eighty-seven cents. That was all. And sixty cents of it was in pennies. Pennies saved one and two at a time by bulldozing the grocer and the vegetable man and the butcher until one”s cheeks burned with the silent imputation of parsimony that such close dealing implied. Three times Della counted it. One dollar and eighty- seven cents. And the next day would be Christmas.

There was clearly nothing to do but flop down on the shabby little couch and howl. So Della did it. Which instigates the moral reflection that life is made up of sobs, sniffles, and smiles, with sniffles predominating.

While the mistress of the home is gradually subsiding from the first stage to the second, take a look at the home. A furnished flat at $8 per week. It did not exactly beggar description, but it certainly had that word on the lookout for the mendicancy squad.

In the vestibule below was a letter-box into which no letter would go, and an electric button from which no mortal finger could coax a ring. Also appertaining thereunto was a card bearing the name “Mr. James Dillingham Young.”

The “Dillingham” had been flung to the breeze during a former period of prosperity when its possessor was being paid $30 per week. Now, when the income was shrunk to $20, though, they were thinking seriously of contracting to a modest and unassuming D. But whenever Mr. James Dillingham Young came home and reached his flat above he was called “Jim” and greatly hugged by Mrs. James Dillingham Young, already introduced to you as Della. Which is all very good.

Della finished her cry and attended to her cheeks with the powder rag. She stood by the window and looked out dully at a gray cat walking a gray fence in a gray backyard. Tomorrow would be Christmas Day, and she had only $1.87 with which to buy Jim a present. She had been saving every penny she could for months, with this result. Twenty dollars a week doesn”t go far. Expenses had been greater than she had calculated. They always are. Only $1.87 to buy a present for Jim. Her Jim. Many a happy hour she had spent planning for something nice for him. Something fine and rare and sterling–something just a little bit near to being worthy of the honor of being owned by Jim.

There was a pier-glass between the windows of the room. Perhaps you have seen a pier-glass in an $8 flat. A very thin and very agile person may, by observing his reflection in a rapid sequence of longitudinal strips, obtain a fairly accurate conception of his looks. Della, being slender, had mastered the art.

Suddenly she whirled from the window and stood before the glass. her eyes were shining brilliantly, but her face had lost its color within twenty seconds. Rapidly she pulled down her hair and let it fall to its full length.

Now, there were two possessions of the James Dillingham Youngs in which they both took a mighty pride. One was Jim”s gold watch that had been his father”s and his grandfather”s. The other was Della”s hair. Had the queen of Sheba lived in the flat across the airshaft, Della would have let her hair hang out the window some day to dry just to depreciate Her Majesty”s jewels and gifts. Had King Solomon been the janitor, with all his treasures piled up in the basement, Jim would have pulled out his watch every time he passed, just to see him pluck at his beard from envy.

So now Della”s beautiful hair fell about her rippling and shining like a cascade of brown waters. It reached below her knee and made itself almost a garment for her. And then she did it up again nervously and quickly. Once she faltered for a minute and stood still while a tear or two splashed on the worn red carpet.

On went her old brown jacket; on went her old brown hat. With a whirl of skirts and with the brilliant sparkle still in her eyes, she fluttered out the door and down the stairs to the street.

Where she stopped the sign read: “Mne. Sofronie. Hair Goods of All Kinds.” One flight up Della ran, and collected herself, panting. Madame, large, too white, chilly, hardly looked the “Sofronie.”

“Will you buy my hair?” asked Della.

“I buy hair,” said Madame. “Take yer hat off and let”s have a sight at the looks of it.”

Down rippled the brown cascade.

“Twenty dollars,” said Madame, lifting the mass with a practised hand.

“Give it to me quick,” said Della.

Oh, and the next two hours tripped by on rosy wings. Forget the hashed metaphor. She was ransacking the stores for Jim”s present.

She found it at last. It surely had been made for Jim and no one else. There was no other like it in any of the stores, and she had turned all of them inside out. It was a platinum fob chain simple and chaste in design, properly proclaiming its value by substance alone and not by meretricious ornamentation–as all good things should do. It was even worthy of The Watch. As soon as she saw it she knew that it must be Jim”s. It was like him. Quietness and value–the description applied to both. Twenty-one dollars they took from her for it, and she hurried home with the 87 cents. With that chain on his watch Jim might be properly anxious about the time in any company. Grand as the watch was, he sometimes looked at it on the sly on account of the old leather strap that he used in place of a chain.

When Della reached home her intoxication gave way a little to prudence and reason. She got out her curling irons and lighted the gas and went to work repairing the ravages made by generosity added to love. Which is always a tremendous task, dear friends–a mammoth task.

Within forty minutes her head was covered with tiny, close-lying curls that made her look wonderfully like a truant schoolboy. She looked at her reflection in the mirror long, carefully, and critically.

“If Jim doesn”t kill me,” she said to herself, “before he takes a second look at me, he”ll say I look like a Coney Island chorus girl. But what could I do–oh! what could I do with a dollar and eighty- seven cents?”

At 7 o”clock the coffee was made and the frying-pan was on the back of the stove hot and ready to cook the chops.

Jim was never late. Della doubled the fob chain in her hand and sat on the corner of the table near the door that he always entered. Then she heard his step on the stair away down on the first flight, and she turned white for just a moment. She had a habit for saying little silent prayer about the simplest everyday things, and now she whispered: “Please God, make him think I am still pretty.”

The door opened and Jim stepped in and closed it. He looked thin and very serious. Poor fellow, he was only twenty-two–and to be burdened with a family! He needed a new overcoat and he was without gloves.

Jim stopped inside the door, as immovable as a setter at the scent of quail. His eyes were fixed upon Della, and there was an expression in them that she could not read, and it terrified her. It was not anger, nor surprise, nor disapproval, nor horror, nor any of the sentiments that she had been prepared for. He simply stared at her fixedly with that peculiar expression on his face.

Della wriggled off the table and went for him.

“Jim, darling,” she cried, “don”t look at me that way. I had my hair cut off and sold because I couldn”t have lived through Christmas without giving you a present. It”ll grow out again–you won”t mind, will you? I just had to do it. My hair grows awfully fast. Say `Merry Christmas!” Jim, and let”s be happy. You don”t know what a nice– what a beautiful, nice gift I”ve got for you.”

“You”ve cut off your hair?” asked Jim, laboriously, as if he had not arrived at that patent fact yet even after the hardest mental labor.

“Cut it off and sold it,” said Della. “Don”t you like me just as well, anyhow? I”m me without my hair, ain”t I?”

Jim looked about the room curiously.

“You say your hair is gone?” he said, with an air almost of idiocy.

“You needn”t look for it,” said Della. “It”s sold, I tell you–sold and gone, too. It”s Christmas Eve, boy. Be good to me, for it went for you. Maybe the hairs of my head were numbered,” she went on with sudden serious sweetness, “but nobody could ever count my love for you. Shall I put the chops on, Jim?”

Out of his trance Jim seemed quickly to wake. He enfolded his Della. For ten seconds let us regard with discreet scrutiny some inconsequential object in the other direction. Eight dollars a week or a million a year–what is the difference? A mathematician or a wit would give you the wrong answer. The magi brought valuable gifts, but that was not among them. This dark assertion will be illuminated later on.

Jim drew a package from his overcoat pocket and threw it upon the table.

“Don”t make any mistake, Dell,” he said, “about me. I don”t think there”s anything in the way of a haircut or a shave or a shampoo that could make me like my girl any less. But if you”ll unwrap that package you may see why you had me going a while at first.”

White fingers and nimble tore at the string and paper. And then an ecstatic scream of joy; and then, alas! a quick feminine change to hysterical tears and wails, necessitating the immediate employment of all the comforting powers of the lord of the flat.

For there lay The Combs–the set of combs, side and back, that Della had worshipped long in a Broadway window. Beautiful combs, pure tortoise shell, with jewelled rims–just the shade to wear in the beautiful vanished hair. They were expensive combs, she knew, and her heart had simply craved and yearned over them without the least hope of possession. And now, they were hers, but the tresses that should have adorned the coveted adornments were gone.

But she hugged them to her bosom, and at length she was able to look up with dim eyes and a smile and say: “My hair grows so fast, Jim!”

And them Della leaped up like a little singed cat and cried, “Oh, oh!”

Jim had not yet seen his beautiful present. She held it out to him eagerly upon her open palm. The dull precious metal seemed to flash with a reflection of her bright and ardent spirit.

“Isn”t it a dandy, Jim? I hunted all over town to find it. You”ll have to look at the time a hundred times a day now. Give me your watch. I want to see how it looks on it.”

Instead of obeying, Jim tumbled down on the couch and put his hands under the back of his head and smiled.

“Dell,” said he, “let”s put our Christmas presents away and keep ”em a while. They”re too nice to use just at present. I sold the watch to get the money to buy your combs. And now suppose you put the chops on.”

The magi, as you know, were wise men–wonderfully wise men–who brought gifts to the Babe in the manger. They invented the art of giving Christmas presents. Being wise, their gifts were no doubt wise ones, possibly bearing the privilege of exchange in case of duplication. And here I have lamely related to you the uneventful chronicle of two foolish children in a flat who most unwisely sacrificed for each other the greatest treasures of their house. But in a last word to the wise of these days let it be said that of all who give gifts these two were the wisest. O all who give and receive gifts, such as they are wisest. Everywhere they are wisest. They are the magi

====

24 thg 10, 2011

Junior masterchef Australia -Top 12 part 1,2

I watched this on Star world and i found it amazing. I Just recorded it from TV and now share it here. Hope you all will enjoy this series of video clips, especially with Vietnamese subtitle



10 thg 10, 2011

You got me ...

Colbie Caillat



You're stuck on me and my laughin' eyes
I can't pretend though i try to hide
I like you, I like you
I think I felt my heart skip a beat
I'm standin' here and I can't hardly breathe
You got me, yeah
You got me

The way you take my hand is just so sweet
And that crooked smile of yours it knocks me off my feet

Oh, I just can't get enough
How much do I need to fill me up?
It feels so good it must be love
It's everything that I've been dreaming of
I give up, I give in, I let go, let's begin
'Cuz no matter what I do,
Oh (oh), my heart is filled with you

I can't imagine what it'd be like
Livin' each day in this life Without you, without you
One look from you I know you understand
This mess we're in you know is just so out of hand.

Oh, I just can't get enough
How much do I need to fill me up?
It feels so good it must be love
It's everything that I've been dreamin' of
I give up, I give in, I let go, let's begin
'Cuz no matter what I do,
Oh (oh) my heart is filled with you

I hope we always feel this way (I know we will)
And in my heart I know that you will always stay

Oh, I just can't get enough
How much do I need to fill me up?
It feels so good it must be love
I give up, I give in, I let go, let's begin
'Cuz no matter what I do...

Oh, I just can't get enough
How much do I need to fill me up?
It feels so good it must be love
(It's everything that I've been dreaming of)
I give up, I give in, I let go, let's begin
'Cuz no matter what I do,
Oh (oh), my heart is filled with you

Oh (oh)...
You got me, you got me
Oh (oh), Oh (oh)...
You got me. You got me.

1 thg 10, 2011

Shape of my heart - Sting & J. Groban

 And, if I told you that I loved you
You'd maybe think there's something wrong
I'm not a man of too many faces
The mask I wear is one

For those who speak know nothing
And find out to their cost
Like those who curse their luck in too many places
And, those who fear are lost

==== 

====

shape of my heart - Sting & J Groban

He deals the cards as a meditation
And, those he plays never suspect
He doesn't play for the money he wins
He doesn't play for respect

He deals the cards to find the answer
The sacred geometry of chance
The hidden law of a probable outcome
The numbers lead a dance

I know that the Spades are the swords of a soldier
I know that the Clubs are weapons of war
I know that Diamonds mean money for this Art
But, that's not the shape of my heart

He may play the Jack of Diamonds
He may lay the Queen of Spades
He may conceal a King in his hand
While the memory of it fades

I know that the Spades are the swords of a soldier
I know that the Clubs are weapons of war
I know that Diamonds mean money for this Art
But, that's not the shape of my heart

That's not the shape - the shape of my heart

And, if I told you that I loved you
You'd maybe think there's something wrong
I'm not a man of too many faces
The mask I wear is one

For those who speak know nothing
And find out to their cost
Like those who curse their luck in too many places
And, those who fear are lost

I know that the Spades are the swords of a soldier
I know that the Clubs are weapons of war
I know that Diamonds mean money for this Art
But, that's not the shape of my heart

That's not the shape of my heart
That's not the shape - the shape of my heart

====

Vietnamese version

Anh ta trầm ngâm trước những lá bài
Đi những nước bài ko một chút nghi vấn
Anh ko chơi vì tiền
Anh cũng ko chơi để khiến người khác nể sợ

Anh chơi để tìm kiếm câu trả lời
Những giá trị cao vợi của cơ hội
Những qui luật ngầm của hệ quả
Và những con số trong điệu nhảy...

Quân bài bích là thanh kiếm của chiến binh
Quân bài chuồn là vũ khí chiến tranh
Quân bài rô gợi đến tiền thắng cuộc
Nhưng chúng chẳng khi nào là quân cơ
Để có thể hiểu đuợc tiếng nói của trái tim mình...

Anh ta có thể đi một quân ách rô, một quân đầm bích,
Hay quyết định số phận của một quân già
Khi tất cả kí ức đang từ từ phai nhạt...

Và nếu tôi bảo rằng tôi yêu em
Em sẽ nghĩ rằng hình như có chuyện gì đó lầm lẫn
Tôi chẳng phải là một người nhiều mặt
Những kẻ nói nhiều thật sự chẳng biết gì cả
Những kẻ chỉ lo lầm rầm khấn nguyện rồi sẽ mất tiền mà thôi
Và những ai ko chế ngự được sự sợ hãi cũng sẽ thua cuộc

Quân bài bích là thanh kiếm của chiến binh
Quân bài chuồn là vũ khí chiến tranh
Quân bài rô gợi đến tiền thắng cuộc
Nhưng tôi chỉ muốn có quân cơ
Để có thể hiểu đuợc tiếng nói của trái tim mình...



28 thg 8, 2011

Âm nhạc nơi chốn nhỏ - Nhạc sĩ Tuấn khanh

Chủ Nhật, 28/08/2011, 07:01 (GMT+7)


Âm nhạc nơi chốn nhỏ


TT - Mùa mưa, sân khấu ca nhạc vắng bóng. Thị trường ca nhạc cũng tẻ nhạt và đơn điệu hơn với những giai điệu nhộn nhạo đầy buồn chán thường lệ. Nhưng nếu bỏ chút thì giờ dạo quanh các quán cà phê, quán bar, phòng trà nhỏ... có thể bạn sẽ ngạc nhiên khi bắt gặp rất nhiều gương mặt mới, phong cách mới...


Sài Gòn dường như đang bí mật cựa quậy, tự làm mới mình với trào lưu saloon - âm nhạc của các nghệ sĩ hay các nhóm nghệ sĩ độc lập. Lâu nay giới nghệ sĩ VN nếu không sống dựa vào một hãng ghi âm, một công ty đầu tư, thì cũng sống dựa vào hoạt động của một đoàn ca nhạc hay một đài truyền hình, truyền thanh...


Và bây giờ, những con người mới này đang bước vào đoạn thú vị nhất của những nghệ sĩ độc lập: họ tự giới thiệu mình trên Internet và tự mình tìm đến khán giả, chắt lọc kinh nghiệm và tồn tại bằng nghệ sĩ tính, với cái riêng của mình ở những nơi biểu diễn cô đọng khán giả, những người lắng nghe, thưởng thức thật sự.

3 chàng vụng dại


It’s Time là nhóm nhạc khá biểu trưng cho câu chuyện như vậy. Ba chàng trai (Mai Quốc Việt, Khắc Tuận, Đức Thảo), vốn là những người hát đơn, vô tình tụ họp nhau lại, giới thiệu một khả năng ca hát vui nhộn trên Internet, đột ngột tạo cho mình một lượng khán giả gần 300.000 người xem, chỉ riêng ở trang YouTube. Vỗ trống, hát bè và tâm sự cùng khán giả một cách tự nhiên đã khiến cho nhóm It’s Time trở thành “hàng hiếm” giữa cái chợ âm nhạc đầy những gương mặt biết làm đẹp nhưng chưa hề biết hát.

Giữa những lúc có tin các ngôi sao đòi hàng ngàn USD cho một buổi diễn, hoặc ca sĩ đến hát từ thiện vẫn đòi tiền “xăng nhớt” đến chục triệu, thì những bạn trẻ được ưa chuộng này từng nói đùa rằng họ chỉ đáng giá “150.000 đồng”, tức tiền biểu diễn nhận được của mỗi thành viên.


Thật lòng, It’s Time vẫn chưa phải là một sự thành công hoàn chỉnh hay vượt bậc so với nền âm nhạc VN vốn đã có, nhưng sự hồn nhiên và đôi khi rất vụng dại trong việc tổ chức chương trình của họ đem lại cho khán giả niềm yêu mến vì được thưởng thức cái “thật”, vốn có lẽ đã mất quá lâu trong thị trường âm nhạc VN.


“Tôi thích đi các quán nhỏ, nghe người ta hát và đàn, thấy gần gũi và có phong cách hơn” - Công Tuấn, một doanh nhân từ Lâm Đồng đến Sài Gòn, tâm sự như vậy khi thưởng thức âm nhạc ở quán Phong Nguyệt (Q.3).


Những điệu bộ và trang phục hết sức điệu nghệ theo kiểu Cantopop hay K-pop rất dễ thấy trên truyền hình hay các sân khấu lớn, quả là không thể làm đầy cảm xúc người Việt bằng những giai điệu Việt. Ngoài việc đem lại một không gian giải trí trân trọng hơn, trào lưu đón nhận các nghệ sĩ độc lập ở các điểm giải trí nhỏ dường như còn đang đem lại một giá trị thưởng thức Việt thuần túy.

Thêm một ngả hồi sinh


Đi chậm rãi và đầy ngẫu hứng với phong cách của mình, dẫu biết có thể sẽ bị hạn chế biểu diễn trên truyền hình, ít được mời gọi ở các live show lớn... những nghệ sĩ trẻ này vẫn “lì” với điều đã chọn. Thậm chí những điều nhỏ nhoi mà họ làm được đôi khi lại là bài học lớn cho những ngôi sao ầm ĩ bên ngoài.

Với CD Phong Nguyệt, do ca sĩ Duy Thủy cùng nhạc sĩ Quỳnh Lệ đề xướng, năm ca sĩ thầm lặng ở quán cà phê cùng tên đã dựng nên một quỹ từ thiện dành cho trẻ em trong cả năm. Đêm thứ sáu, ngày 27-8, tại quán I’m Yours (Q.Phú Nhuận), một nhóm nghệ sĩ trẻ do ca sĩ Đức Tiến cổ xúy cũng đã khởi đầu cho loạt chương trình định kỳ mang tên Duyên. Tiền thu được từ chương trình này với niềm hi vọng dài lâu là sẽ góp được chút ít cho người già và trẻ em nghèo khó.


Thói quen tìm đến một nơi thưởng thức âm nhạc phải có “ngôi sao” hoàn toàn không có ý nghĩa ở những điểm hẹn như vậy. Sợ phải nghe loại âm nhạc pha trộn tiếng hát nhép miệng và ồn ào kiểu “đồ hộp”, một lớp khán giả đã chọn sự thưởng thức bằng những loại âm thanh mộc mạc của acoustic và tiếng hát thật, kề bên mình. Những bài hát được chọn lọc khắt khe hơn, những giây phút chia sẻ cũng lắng đọng và sâu hơn. Những nơi chốn đó, tiếng guitar thùng, tiếng violon... được đón nhận trân trọng trong vai trò “giải cứu” khán giả khỏi những cơn hồng thủy âm nhạc son phấn và thảm họa.


Hòa Mi, giọng ca trải nghiệm nhiều lần trên các chương trình truyền hình âm nhạc tuổi teen cũng như nhiều sân khấu thương mại, khi chọn một con đường độc lập theo kiểu riêng qua live show nhỏ ở Jardin d’Amour (Q.1) nói rằng chợt nhận ra cái riêng của mình đang đem lại một lối đi đặc biệt cho mình và khán giả. “Có thể Mi sẽ mất đi một số khán giả quen thuộc, nhưng Mi muốn mình bắt đầu với một phong cách và hình ảnh riêng của mình, như một nghệ sĩ độc lập, không chịu áp lực hoàn toàn của thị trường nữa”, Mi nói.

Không chỉ Hòa Mi, mà có thể kể tên rất nhiều ca sĩ trẻ đang trong trào lưu không muốn mình lặp lại người khác, không muốn bị mòn mỏi trong những điều dễ dãi. Những người như vậy đang bị coi là “cứng đầu” trong khung cảnh âm nhạc của những người biểu diễn dễ bảo, dễ vâng lời trong sự vận hành của guồng máy âm nhạc thị trường.


Một thế hệ biểu diễn mới có vẻ như đã mệt mỏi với những cuộc chạy theo và dẫn đầu trên các bảng xếp hạng vô giá trị. Chọn cho mình một lối tiếp cận khiêm tốn nhưng tràn đầy cảm xúc nghệ sĩ đang là một trào lưu dễ nhận thấy ở các quán cà phê, quán bar... nho nhỏ. Cũng mệt mỏi với sự náo động vô hồn bên ngoài, khán giả đang tìm về những điều đơn giản như vậy. Nhạc Việt cũng đang được thêm một ngả hồi sinh từ những điều đơn giản, từ những ngả đường nhỏ, từ những nơi chốn nhỏ như vậy.


TUẤN KHANH

http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/453323/Am-nhac-noi-chon-nho.html

Chưa bao giờ ...

Hôm nay tình cờ tìm đuợc bài hát " Chưa bao giờ" do Thu Phương và Hà Anh Tuấn hát. Đây là hai ca sĩ mà mình có ấn tượng rất tốt. Tuy nhiên ở bài này hình như H.A.Tuấn chưa đủ cảm xúc để hát có hồn hơn, và chưa cẩn thận khi xử lý từng lời hát đúng với tâm trạng của bài hát. Thu Phương thì hình như hơi phô diễn và thể hiện chưa hết chiều sâu của bài hát này, có lẽ vì TP có quá nhiều cảm xúc khi lần đầu trở lại VN...


Nhớ lần đầu được nghe bài hát này từ It's time, Đức Thảo dường như đã trải hết tâm hồn vào phần đầu của bài hát, ngọt ngào như không thể ngọt ngào hơn, từ ánh mắt đến trạng thái tình cảm, thật đằm thắm, thật sâu sắc và lắng đọng ... Mình đã rùng mình vì không ngờ Thảo lại hát hay và tràn đầy cảm xúc đến thế . Mình đã sai khi nghĩ rằng vì Thảo chuyên chơi đàn nên có hát đuợc cũng ở trong phạm vi hạn chế nào thôi, và nếu hát một mình thì sẽ rất đuối ...

Nghe clip Hà Anh Tuấn và Thu Phương lại  thấy nhớ Thảo, Tuận, Việt lắm, nhất là Thảo ở riêng bài hát này. Cho đến giờ này, theo mình, có lẽ Thảo là người thế hiện cảm xúc của bài này tốt nhất mà hình như không cần phải cố gắng nhiều. Có lẽ giữa Thảo và cái hồn của bài hát có gì đó hợp nhau, có lẽ là như thế , và Thảo đã hát như thể bài hát này dành riêng cho Thảo ...

Mình thật sự rất vui vì đã khám phá thêm một phần sức mạnh tiềm tàng của It's time. Và mình tin chắc rằng ở Tuận và Việt cũng có những thế mạnh mà mình sẽ có dịp nói đến trong một dịp nào đó ...

====
It's time band
Đinh Đức Thảo, Mai Quốc Việt, Vũ Khắc Tuận
====



Trong cơn mưa đêm nhẹ như gió
Trôi qua không gian và nguôi lắng dần
Những điều em chưa nói với anh

Hôm chia tay cây vừa trút lá
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn
Hát gì lên đi đêm quá yên

Trôi theo cơn mơ dòng sông trối trăn
Trôi theo cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa

Anh nơi đây hay còn đâu đó
Cô đơn xa xăm từ giây phút nào
Đến vô cùng...

ĐK:

Bây giờ em biết vì sao
Gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều yên gió lặng
Giữa muôn vàn hoa

Đi về đâu cũng là thế
Buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại
Từ muôn năm rồi...

Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều đã bao giờ qua
Quên được những sớm mùa đông nhìn sang ngày xuân đã về
Quên được không những điều...thà chưa bao giờ...


Chord:
D--------------------------------G
Trong cơn mưa đêm nhẹ như gió
--------------------D------------------Bm
Trôi qua không gian và nguôi lãng dần
--------------------------------D
Những điều tôi chưa nói với em
-----------------D-----------G
Hôm chia tay cây vừa trút lá
---------------D-----------------Bm
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn
--------------------------D
Hát gì lên đi đêm quá yên

----------------D------------------D
Trôi theo cơn mơ bờ sông chói chang
---------------D--------------------Bm
Trôi theo cơn mơ niềm đau rất thật
-----------------D------------D
Có bình yên nào không xót xa
-----------------D----------G
Em nơi đây hay còn đâu đó
-------------D-----------------Bm----------------A
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào........ đến vô cùng

-----Bm-------------G-----------A-------------------Bm
Bây giờ em biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào
-------Bm--------------------G--------------------A
Ngồi nghe chiều im gió lặng giữa muôn vàn hoa
Bm----------------G------------A--------------------Bm
Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi
--Bm----------------------G------------A----A----D
Thiên đường xưa khép lại....... từ muôn năm rồi

Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều.... đã bao giờ qua
Quên được mỗi sáng mùa đông
Nhìn ra ngày sương giá mềm
Quên được không những điều ta chưa bao giờ.

Sáng tác: Việt Anh

Thu Phương và Hà Anh Tuấn hát

26 thg 8, 2011

Có một chút ...

 Anh 
      Khang
            hát

Một chút để yêu thêm cuộc đời này  ...



====

Có một chút nhớ nhớ

Có một chút iu iu

Có một chút bối rối

Có một chút hoang mang. . .



Vẫn còn đấy bỡ ngỡ

Vẫn còn đấy ngây thơ

Vẫn còn đầy quyến luyến

Đêm về vẫn chưa quên. . . .



Ta tìm chút hoang mang

Đem giấu vào đêm tối

Khi tình vẫn Ngây thơ

Biết đâu đời lập lờ. . . .



Con đường vẫn đơn sơ

Ta mãi hoài thương nhớ

Đêm buồn những câu thơ

gửi cho người tình hờ. . . .

Sao đời cứ quấy rối

Sao tình mãi nơi đâu

Ta tìm mãi chẳng thấy

Nên giờ cứ lang thang. . .



Thôi thì vẫn cứ ngóng

Thôi thì vẫn long đong

Ta tìm những khoảng trống

Giữa đất trời mênh mông



Thôi thì cứ nhớ nhớ

Thôi thì vẫn iu iu

Thôi thì chút quyến luyến

Thôi thì vẫn bơ vơ



Bơ vơ mãi bơ vơ

Đêm dài vẫn mãi nhớ

Bơ vơ mãi bơ vơ

Chết trong ngày tình cờ. . . . .

Đức Trí

18 thg 8, 2011

29 thg 7, 2011

Sorry seems to be the hardest word - Thuy Hang

I sang this song without mic, with the style of Joe McElderry and simply had it recorded at home. Hope you enjoy it 6_6



What have I got to do to make you love me
What have I got to do to make you care
What do I do when lightning strikes me.

And I wake to find that you're not there
What do I do to make you want me
What have I got to do to be heard
What do I say when it's all over.

And sorry seems to be the hardest word
It's sad, so sad
It's a sad, sad situation
And it's getting more and more absurd
It's sad, so sad
Why can't we talk it over
Oh it seems to me.

That sorry seems to be the hardest word
What do I do to make you love me
What have I got to do to be heard
What do I do when lightning strikes me.

What have I got to do
What have I got to do
When sorry seems to be the hardest word

Elton John

1 thg 7, 2011

In a " restaurant " ^^

  My students practising English 

----

25 thg 6, 2011

You're still you - J.Groban

I look up to
everything you are
In my eyes you do no wrong
I've loved you for so long
And after all is said and done
You're still you
After all, you're still you

===

How beautiful the song is +_+ ... I just wanna cry listening over and over to its touching melody and lyrics. I wonder if it was written for me ... ♥ this song so much !
6_6




Through the darkness,
I can see your light
And you will always shine
And I can feel your heart in mine
Your face I've memorized
I idolize just you
I look up to
everything you are
In my eyes you do no wrong
I've loved you for so long
And after all is said and done
You're still you
After all, you're still you


You walk past me
I can feel your pain
Time changes everything
One truth always stays the same
You're still you
After all, you're still you


I look up to
Everything you are
In my eyes you do no wrong
And I believe in you
Although you never asked me to
I will remember you And what life put you through
And in this cruel and lonely world
I found one love
You're still you
After all, you're still you

====

5 thg 6, 2011

Gửi Thầy nơi xa...

"Ba Mẹ cho con hình hài, Thầy đã cho con kiến thức, không có Thầy thì con đã phải thôi học từ lúc tuổi 13..."

-----

Con đã từng vất vả gian truân
Để được đến trường học thêm cái chữ
Con đã từng một thời lam lũ
Lao đao số phận con người...

Con sinh ra nhằm ngôi sao rất nhỏ nhoi
đến trường học cũng xa tầm tay với
Mẹ bảo : “ Học làm gì, con gái
Mai sau rồi cũng chỉ lấy chồng “

Rồi cánh cửa vào đời tưởng khép lại từ đây
Từ lúc trên đôi chân mình con đứng
Trường lớp là giấc mơ khó thành hiện thực
Con phải bắt đầu vào cuộc mưu sinh
Dẫu gầy gò bé nhỏ , một mình
vẫn hướng đến chân trời con khao khát...

====

Đường đời đâu phẳng lì, đôi chân con bỏng rát
Con lần đi giữa khoảng tối mênh mông
Mong một ngày kia tìm thấy nắng mai hồng…
Thầy đã đến cho con niềm hy vọng
Cho con niềm tin, cho con kiến thức
Và biết bao những quyển vở mới nguyên
Con đã bớt lo về cơm áo gạo tiền
tuổi mười ba được yên tâm học tập…

====

Rồi mỗi lớp qua đi, con đã lớn
Thầy héo mòn đi theo cát bụi thời gian
Con sướng vui, Thầy vất vả gian nan
Con hạnh phúc, Thầy mấy lần đau khổ…

Chữ nghĩa ân con chưa lần đền đáp
Thầy đã xa trăm núi, cách ngàn sông
Ở nơi này dù xuân hạ thu đông
Con mãi nhớ Thầy, nhớ người cha yêu kính

Thuyhang606

Tháng 5.2008

3 thg 6, 2011

I Will Remember You - Sarah McLachlan

I'm sure  i will ...





====
I will remember you
Will you remember me?
Don't let your life pass you by
Weep not for the memories

I'm so tired but I can't sleep
Standin' on the edge of something much too deep
It's funny how we feel so much but we cannot say a word
Though we are screaming inside oh we can't be heard

I will remember you
Will you remember me?
Don't let your life pass you by
Weep not for the memories

I'm so afraid to love you, but more afraid to loose
Clinging to a past that doesn't let me choose
But once there was a darkness, deep and endless night
You gave me everything you had, oh you gave me light

That I will remember you
Will you remember me?
Don't let your life pass you by
Weep not for the memories

I will remember you
Will you remember me?
Don't let your life pass you by
Weep not for the memories...

30 thg 5, 2011

Phép lạ & Đôi mắt Pleiku

 It's time Band

====

Bánh chưng và bánh tét ...



Nhân chuyện trẻ con miền Bắc thích bánh chưng , trẻ con miền Nam thích bánh tét 
...
Hôm qua mình có ghé nhà một người bạn chơi, bạn nói một câu mà mình nhớ hoài. Đó là " Có những vấn đề rất tế nhị mà khi đem ra tranh cãi thì không bao giờ có thể kết thúc được , đó là vấn đề tôn giáo và chính trị ( người theo đạo phật mà tranh cãi với ngưòi theo công giáo để xem tôn giáo nào hay hơn; hai người theo hai đảng phái khác nhau mà tranh luận để tìm ra chân lý thì quả là chuyện không tưởng); về thị hiếu thẩm mỹ, văn hóa nghệ thuật (bạn thích ca sĩ, văn sĩ, nhà thơ này nhưng tôi thì không ... ) "


Người phương Tây có câu " One's man 's meat is another man 's poison" . Nghĩa đen: " Miếng thịt của người này là chất độc của người kia" , có thể hiểu theo nghĩa bóng là " Điều mà bạn thích thú thì chưa chắc tôi đã quan tâm ", "Điều mà bên nước bạn được khuyến khích nhưng ở nước tôi là phạm pháp, v.v…


Theo mình nghĩ, khi tranh luân một vấn đề nào đó, vấn đề này chỉ có thể giải quyết khi một trong hai bên không hoàn toàn cực đoan (extremist or disapproving: someone with very strong political or religious opinions). Tranh luận là để lắng nghe và học hỏi những vấn đề của " phía bên kia" mà mình chưa biết , mục đích cuối cùng là để dung hòa hai phía và tìm ra một điểm chung để kết nối hai phía với nhau. Nếu một trong hai phía luôn cho mình là đúng, những điều mà minh nói ra luôn là chân lý thì giải pháp cuối cùng là nên kết thúc cuộc tranh luận càng sớm càng tốt ... Ngoài ra, mình cũng nghĩ rằng, trong đối thoại, vấn đề " tâm lý " là vô cùng quan trọng. Người hiểu biết vế tâm lý sẽ luôn đặt mình vào vị trí của người kia truớc khi đưa ra một ý kiến gì. Đó là lý do vì sao đa số vẫn thích lắng nghe những người hiểu biết tâm lý nói chuyên, vì vậy, nếu kiến thức mà đi kèm với sự hiểu biết về tâm lý thì sẽ "đắc nhân tâm" và sẽ không khó khăn để thành đạt cùng với sự thanh thản trong tâm hồn...


Nhiều người nghĩ rằng, khi tranh luận với một người hoàn toàn khác quan điểm với mình là một điều vô bổ, và họ cố tình né tránh nếu không muốn dẫn đến sự bất hoà có thể xảy ra. Đó là lý do vì sao càng ngày càng có nhiều nguời tập sống "ít lời" hơn để " xin hai chữ bình an". Im lặng không có nghĩa là không biết gì mà là sau khi suy nghĩ thấu đáo, cảm thấy nói điều này là làm buồn người này, là xúc phạm người kia , là vì mỗi người có lối đi riêng của họ, người có lý tưởng này, người có lý tưởng kia, với số đông người khác, lý tưởng của họ là … "không lý tưởng gì cả." Cho dù mình không đi đường ấy, mình cũng không nên đả phá họ …


Tóm lại , nếu tôi không ăn được món bánh chưng của bạn, tôi sẽ nhìn bạn ăn và mĩm cười một cách vui vẻ mà nói rằng " Trông bạn ăn ngon thật đấy, làm mình … phát thèm, hihihi…"


thuyhang6_6

2.2009

25 thg 5, 2011

Không nhảm tí nào ...

Sâu sắc và đáng yêu quá ! Ít có người nào viết note mà câu nào người đọc cũng phải dừng lại để suy nghĩ và giật mình ... Ta cũng đang rất cần gừng, bánh qui và nhiều thứ phụ gia khác đi cùng với tách trà, có thể tự ta sẽ chế ra những món phụ gia ấy, để buổi trà đạo của cuộc đời sẽ là những khoảnh khắc thật thú vị dù ngắn hay dài...

Thuyhang6_6
====
Lảm nhảm ...
Tác giả :

Bí Bo Xình Xịch
----
Dạo này có thói quen hay la cà quán xá và ngồi vẩn vơ 1 mình....có thể có người cho rằng mình khùng nhưng khùng thế đôi lúc lại thấy hay!Trưa nắng...ngồi quán trà đạo, lắng lòng lại, thấy yên bình lạ..Chỉ cách nhau vài nhịp bước nhưng không gian lặng lẽ ở đây quá đối nghịch với nhịp sống ồn ã, vội vàng ngoài kia..

Đôi điều để suy nghĩ....Trà đến...người phục vụ hăng say " biểu diễn" nghệ thuật rót trà..và họ ko quên cho tôi thưởng thức cái mùi thơm rất riêng của loại trà tôi vừa kêu..Sau đó thì..uống trà thôi!...Tách trà bé tẹo, làm cái ọt, hết trơn :

Và tôi tự hỏi rằng, có vẻ như lòng người cũng như tách trà kia, đầy đó..rồi cạn đó, lắm khi chẳng hiểu vì sao cạn nhanh đến không ngờ!Thoáng cái hết ấm trà..chế nước sôi vào, thưởng thức tiếp..Vẫn mùi thơm đó, vẫn vị trà đó, nhưng qua vài lần nước sôi thì thấy lạt đi hẳn...Lòng người có lẽ cũng vậy, qua vài biến cố, người ta " nhạt thếch" như vài lần nước dão kia vậy..Ngập ngừng cầm miếng gừng trên chiếc dĩa nhỏ ( vì tôi ko thích ăn gừng lắm)..thấy để lại thì phí quá nên cắn miếng , rồi uống vội ngụm trà, lại thấy đậm đà hơn hẳn, thấy chút j đó là lạ nơi đầu lưỡi..Lại nói về cảm nhận..Miếng gừng kia như 1 gia vị lạ, nó làm dậy mùi trà , và..hình như cuộc sống cũng thế, có ko ít lần người ta thấy chán ngán, thấy cuộc sống và mọi thứ cứ nhàn nhạt, vô vị, thì đó là lúc nên dừng lại " cắn miếng gừng" để "níu kéo" lại cái vị trà như lúc đầu..Cũng có những quán trà đạo họ sử dụng bánh qui thay vì gừng.Và lựa chọn" gia vị" là " bánh qui" hay " gừng" để tăng độ đậm đà của "trà" thì tùy vào cách cảm nhận và " gu" của người uống trà..Vỗ trán tự vấn bản thân lần nữa, có bao nhiêu người vô tình hay hữu ý làm đau nhau? ?Có khi nào họ nhận ra họ quên cái món gia vị ăn kèm?? Hay có lúc họ cứ ung dung uống cạn kiệt hết nhiều lần nước dão, và sau đó, khi những lá trà kia đã hết giá trị sử dụng thì họ ngừng ko uống nữa và kêu tính tiền!?!
....
Facebook báo có tin nhắn!

1 người lạ!Chẳng biết người ấy là ai..
..Và từ đâu đến...

Chỉ biết rằng dường như người đó đã nhìn xuyên thấu mọi vấn đề hiện tại của tôi..đã xuất hiện khi tôi thấy hụt hẫng và mất phương hướng nhất..Và người đó đã đưa ra lời khuyên đúng thời điểm nhất...Có ko ít giọt nước mắt thánh thót rơi khi tôi nghe người đó nói....Chẳng hiểu vì lí do gì..Cảm ơn Invisible man ấy nhé!...Tôi cứ nhớ mãi câu nói của bạn ấy " Sự trông cậy trì hoãn khiến lòng bị đau đớn, nhưng khi sự ước ao được thành thì giống như một cây sự sống"... Tôi hiểu mình cần phải làm gì lúc này... và tôi biết rằng "God will never abandon His children"..Cũng cám ơn những người bạn dù là thân thiết lâu năm, hay mới thân, hay chỉ là những người bạn thoáng qua...- những người đã, đang,và sẽ cho tôi không ít lời khuyên chân thành khi tôi " bỗng dưng muốn khùng "..và tôi luôn trân trọng trọng từng lời khuyên của các bạn, bởi lẽ : " Đôi khi những lời nói vô cùng bình dị lại tràn vừa khít vào khe nứt trong trái tim bạn. "Những người bạn này chính là " gừng" để tôi có thể thưởng thức tiếp" tách trà" đang dang dở của mình..

Thôi ko suy nghĩ vẩn vơ nữa..

Uống trà xong rồi..Về thôi..

..Vẫn thấy trà ngon dù ban đầu có hơi đắng :)


====

21 thg 5, 2011

Viết cho It’s time band ( phần 3)

====

Thần tượng và một thời kì tươi đẹp nhất...



























Thời kì tươi đẹp nhất của một nhóm nhạc, theo mình nghĩ thì không phải là lúc họ đã quá nổi tiếng, đã có thể mua được nhà to , xe hơi mới nhất và sống với niềm tự hào đôi khi đầy kiêu hãnh của họ, mà là lúc nhóm nhạc ấy đang còn sở hữu một tâm hồn thanh khiết, những ngày tháng cực kì vô tư vì được nói cười và gặp gỡ bạn bè tùy thích, điều lớn nhất là được hát với niềm say mê, được sống và làm theo ý mình, là chưa bước chân vào vòng lẫn quẩn của giới showbiz…

Mình nghĩ It’s time band đang ở trong thời kì ấy.

Theo dõi chặng đường của It’s time đến với các Fan Club, những người bạn hết sức thật tình của It’s time cho dù ở Sài gòn hay Hà nội, mới thấy được sự quan tâm lo lắng đầy thương yêu nhưng rất vô tư của những người bạn này dành cho It’s time. Họ gặp nhau từ sự rung động chân thât, sự đồng cảm trong âm nhạc, sự trẻ trung pha chút hài hước và nhí nhảnh thật đáng yêu; họ tìm đến nhau xuất phát từ những mối quan tâm lành mạnh, điều đáng nói là ẩn trong cách nói chuyện thật nghịch ngợm của It’s time đối với bạn bè là cách cư xử thật chính chắn hiếm thấy ở một nhóm người trẻ tuổi sớm nổi tiếng …

Cách ứng xử này gợi cho mình thật nhiều cảm xúc, những cảm xúc mà đường như đã bị chôn dấu từ lâu lắm không có cơ hội bộc lộ…


























































Lâu rồi dường như cảm giác của mình đã bị chai sạn trước hai từ “ca sĩ”, mà không biết hai từ ấy ai đã mang đến cho họ... Cùng lúc là sự thưởng thức dường như đã bị bão hòa đến bội thực, phong cách ứng xử của những ca sĩ “sao” có vẻ giả tạo và xa cách, điệu đàng và vẫn không thoát được sự "tầm thường" , cứ như trong thời kì học làm “sao “ và “ học làm người sang” của họ khiến mình nghĩ nếu những người này có thể là “sao” thì mọi người đều thậm chí “hơn cả sao “ và mọi người đều có thể là ca sĩ…

Khi thưởng thức một giọng hát hay một buổi trình diễn, mình có một sở thích không quá cầu toàn , đó là ước gì suy nghĩ của mình lúc ấy là :

“ ôi, sao họ cũng như mình mà họ làm được những điều kì diệu đến thế ! “.

“ Họ thật tự nhiên và gần gũi, dường như không có khoảng cách với khán giả, họ khiến bao người - trong đó có mình – phải nễ phục và cảm mến, nhưng họ cũng rất xa, cái khỏang cách xa xôi ấy chính là “tài năng”, cái mà họ có nhưng mình thì không hoặc rất ít, thế nên dù cho có thật gần và thân thiết, trong tim mình họ vẫn là “thần tượng”, ở đây thần tượng có nghĩa là người mà mình thật sự quý trọng …”
















































































































Đã là thần tượng thì không cần phải điệu đàng, không cần phải trao chuốc từng câu nói để lấy lòng khán giả, không cần phải “ xin” khán giả những tràng pháo tay khi khán giả thật sự chưa có cảm xúc và chưa muốn “cho” ; thần tượng thì nhìn từ góc nào cũng đẹp theo kiểu mộc mạc, lúc nhí nhố nhất cũng là lúc họ dễ thương nhất, họ cứ đi đứng, nói cười, ca hát thật tự nhiên nhưng ở những góc cạnh nào họ cũng mang đến người xem một cảm giác thật thích thú và mến phục

Mình nghĩ, tìm một thần tượng không phải là dễ dàng, càng thật khó trong một thời kì âm nhạc đầy những đảo điên này …Thế nên thời gian gần đây mình chỉ thích những bài hát cụ thể nào đó mà hiếm khi có cảm giác mến phục một ca sĩ, nhóm nhạc cụ thể nào, có chăng là những giọng hát mới được khám phá hay những giọng ca của những người không chuyên mà đầy cảm xúc …

Cho đến khi mình tìm thấy những gì đặc biệt nhất từ It’s time band, niềm tin như đã thức dậy sau một giấc ngủ rất rất dài …

Mình đã và đang theo dõi từng bước đi của it’s time, họ đang ở một thời tươi đẹp nhất trong suy nghĩ của mình …

Mong rằng thời kì ấy sẽ kéo dài, thật dài không bao giờ dứt…



































































 Mong rằng It’s time sẽ luôn là chính họ, tự do như chim trên trời, vui vẻ nói cười và ca hát đầy say mê, đôi lúc nhí nhố và thật gần gũi, và vẫn cho mình thấy một khoảng cách xa xôi về tài năng để mình có thể tin vào một điều kì diệu nhất, cho chính It’s time và cho những người bạn thân mến nhất, trong đó có mình …

20/5/2011

thuyhang6_6

Viết cho It's time band (phần 1)
http://moon-ah.blogspot.com/2011/05/viet-cho-its-time-band-phan-2.html