25 thg 5, 2011

Không nhảm tí nào ...

Sâu sắc và đáng yêu quá ! Ít có người nào viết note mà câu nào người đọc cũng phải dừng lại để suy nghĩ và giật mình ... Ta cũng đang rất cần gừng, bánh qui và nhiều thứ phụ gia khác đi cùng với tách trà, có thể tự ta sẽ chế ra những món phụ gia ấy, để buổi trà đạo của cuộc đời sẽ là những khoảnh khắc thật thú vị dù ngắn hay dài...

Thuyhang6_6
====
Lảm nhảm ...
Tác giả :

Bí Bo Xình Xịch
----
Dạo này có thói quen hay la cà quán xá và ngồi vẩn vơ 1 mình....có thể có người cho rằng mình khùng nhưng khùng thế đôi lúc lại thấy hay!Trưa nắng...ngồi quán trà đạo, lắng lòng lại, thấy yên bình lạ..Chỉ cách nhau vài nhịp bước nhưng không gian lặng lẽ ở đây quá đối nghịch với nhịp sống ồn ã, vội vàng ngoài kia..

Đôi điều để suy nghĩ....Trà đến...người phục vụ hăng say " biểu diễn" nghệ thuật rót trà..và họ ko quên cho tôi thưởng thức cái mùi thơm rất riêng của loại trà tôi vừa kêu..Sau đó thì..uống trà thôi!...Tách trà bé tẹo, làm cái ọt, hết trơn :

Và tôi tự hỏi rằng, có vẻ như lòng người cũng như tách trà kia, đầy đó..rồi cạn đó, lắm khi chẳng hiểu vì sao cạn nhanh đến không ngờ!Thoáng cái hết ấm trà..chế nước sôi vào, thưởng thức tiếp..Vẫn mùi thơm đó, vẫn vị trà đó, nhưng qua vài lần nước sôi thì thấy lạt đi hẳn...Lòng người có lẽ cũng vậy, qua vài biến cố, người ta " nhạt thếch" như vài lần nước dão kia vậy..Ngập ngừng cầm miếng gừng trên chiếc dĩa nhỏ ( vì tôi ko thích ăn gừng lắm)..thấy để lại thì phí quá nên cắn miếng , rồi uống vội ngụm trà, lại thấy đậm đà hơn hẳn, thấy chút j đó là lạ nơi đầu lưỡi..Lại nói về cảm nhận..Miếng gừng kia như 1 gia vị lạ, nó làm dậy mùi trà , và..hình như cuộc sống cũng thế, có ko ít lần người ta thấy chán ngán, thấy cuộc sống và mọi thứ cứ nhàn nhạt, vô vị, thì đó là lúc nên dừng lại " cắn miếng gừng" để "níu kéo" lại cái vị trà như lúc đầu..Cũng có những quán trà đạo họ sử dụng bánh qui thay vì gừng.Và lựa chọn" gia vị" là " bánh qui" hay " gừng" để tăng độ đậm đà của "trà" thì tùy vào cách cảm nhận và " gu" của người uống trà..Vỗ trán tự vấn bản thân lần nữa, có bao nhiêu người vô tình hay hữu ý làm đau nhau? ?Có khi nào họ nhận ra họ quên cái món gia vị ăn kèm?? Hay có lúc họ cứ ung dung uống cạn kiệt hết nhiều lần nước dão, và sau đó, khi những lá trà kia đã hết giá trị sử dụng thì họ ngừng ko uống nữa và kêu tính tiền!?!
....
Facebook báo có tin nhắn!

1 người lạ!Chẳng biết người ấy là ai..
..Và từ đâu đến...

Chỉ biết rằng dường như người đó đã nhìn xuyên thấu mọi vấn đề hiện tại của tôi..đã xuất hiện khi tôi thấy hụt hẫng và mất phương hướng nhất..Và người đó đã đưa ra lời khuyên đúng thời điểm nhất...Có ko ít giọt nước mắt thánh thót rơi khi tôi nghe người đó nói....Chẳng hiểu vì lí do gì..Cảm ơn Invisible man ấy nhé!...Tôi cứ nhớ mãi câu nói của bạn ấy " Sự trông cậy trì hoãn khiến lòng bị đau đớn, nhưng khi sự ước ao được thành thì giống như một cây sự sống"... Tôi hiểu mình cần phải làm gì lúc này... và tôi biết rằng "God will never abandon His children"..Cũng cám ơn những người bạn dù là thân thiết lâu năm, hay mới thân, hay chỉ là những người bạn thoáng qua...- những người đã, đang,và sẽ cho tôi không ít lời khuyên chân thành khi tôi " bỗng dưng muốn khùng "..và tôi luôn trân trọng trọng từng lời khuyên của các bạn, bởi lẽ : " Đôi khi những lời nói vô cùng bình dị lại tràn vừa khít vào khe nứt trong trái tim bạn. "Những người bạn này chính là " gừng" để tôi có thể thưởng thức tiếp" tách trà" đang dang dở của mình..

Thôi ko suy nghĩ vẩn vơ nữa..

Uống trà xong rồi..Về thôi..

..Vẫn thấy trà ngon dù ban đầu có hơi đắng :)


====