Cho đêm như ngừng lại
Những trái sầu giờ em đã giữ
Anh sẽ thôi buồn đau…
Có bầy trẻ thơ nối đuôi nhau
Hồn nhiên cười khúc khích
Anh cũng cười trong giấc mơ ngộ nghĩnh
Thấy mình là trẻ con…
Không biết giận hờn, không biết lo toan
Không lo ngày mưa nắng
Ta bé nhỏ như chưa từng đã lớn
Mãi rong chơi cho hết tháng, hết ngày…
dắt nhau qua những con đường ngập nắng
Anh chưa từng nhìn vào mắt em, chưa từng vuốt tóc
Chưa từng hái tặng em một nhành tím lục bình…
Chỉ là thế thôi
Là khoảng trống mênh mông bất tận
Là ngỡ như ngìn trùng xa cách
Bầy trẻ thơ bỗng chốc gặp lại nhau…
Anh mơ gì cho mãi về sau
Giấc mơ hôm qua chưa từng đếnNhư em hôm qua chưa từng có mặt
Giờ hiện lên trong giấc ngủ, anh cười…
thuyhang6_6
-----
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa